Kết thúc chuyến đi mặt mày ai nấy đều căng thẳng, Châu Ánh Vĩ ngồi một mình phía trước dường như đã ngủ ngay khi lên xe, cậu vận động khá nhiều ban nãy chắc cơ thể mõi mệt lắm và một bên má không biết đã bớt sưng chưa
Châu Mãn Kì không thể nhắm mắt tại nguyện, cô kéo một bên rèm mở cửa sổ đón lấy không khí hít thở, Băng Thiệu Huy bên cạnh hiện tại chưa dám hỏi han cô có ổn không, đợi thêm một lát khi mây đen đi qua và bầu trời xanh nhạt trở lại sẽ là lúc anh cất tiếng
"Cậu hôm nay có công rất lớn đấy" Không đợi anh mở lời, Châu Mãn Kì tâm hồn yên tĩnh từ lâu xoay người về phía anh mỉm cười nhẹ
Băng Thiệu Huy khó nhằn kéo tay Châu Mãn Kì từ phía cửa sổ vào tấm ngực rộng, nhíu mày :"Là tôi đã tố cáo chuyện mẹ kế ?"
Châu Mãn Kì gật đầu liên tiếp làm sống mũi anh nở rộ, vùi đầu lên bờ vai nhỏ nhắn của Châu Mãn Kì, anh nhỏng nhẽo :"Đền ơn đáp nghĩa đi"
Cô biết ngay mà, cái thể loại này mới khen tí thôi là đã vỗ ngực xưng tên rồi, một Châu Ánh Vĩ là đã quá đủ giờ còn thêm ông cụ non Băng Thiệu Huy khiến cô muốn ngất đi vì quá mệt
"Chị ngáo ngơ dựa vai tôi ngủ này"
Đột nhiên Băng Thiệu Huy không còn chọc cô giận lẫy nữa, khẽ hích vai Châu Mãn Kì dùng tay áp sát vòm đầu cô lên bờ vai rộng, giọng điệu ấm áp vô bờ làm Châu Mãn Kì cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-yeu-chi-thi-co-sao-chu/2776844/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.