Cô bắt đầu khách sáo với anh rồi, Băng Thiệu Huy bạo lực đẩy Tô Nhược Lam ra xa, đã chia tay rồi theo khái niệm mà nói thì cô ta đừng nên làm những chuyện phô trương, anh khó chịu nắm chặt cánh tay Mãn Kì kéo về phía mình lên tiếng đính chính
"Tô Nhược Lam nghe cho kĩ, Châu Mãn Kì là người yêu của tôi cô đừng gần gũi với tôi thêm giây phút nào nữa"
Tô Nhược Lam ngỡ ngàng nhìn cặp đôi rời đi, bàn tay siết chặt thành nắm đấm, đôi mắt đã to còn sưng đỏ như sắp rơi nước mắt vì hận, Nhược Lam vuốt ngực trấn áp bản thân, cô ta tự có kế hoạch để tách đôi chị-em đó càng sớm càng tốt :"Hừ, đũa mốc mà đòi chòi mâm son"
Rời đi nhưng Châu Mãn Kì cảm thấy bứt rứt vô cùng, cảm giác tội lỗi bao chìm muốn vỡ cả đê đắp. Băng Thiệu Huy thừa biết Châu Mãn Kì đối địch với anh về cách suy nghĩ, anh tự nhận mình trẻ con nhưng nếu trẻ con mà Châu Mãn Kì được an toàn với danh phận, anh đều chấp nhận
"Vì tôi, sao phải vì tôi nhiều đến thế ?"
"Đơn giản vì tôi yêu chị"
Đến tận thời điểm này Băng Thiệu Huy thản nhiên trung lập qua những gì mình đính chính, anh không sợ trời không sợ đất chỉ sợ Châu Mãn Kì buồn lòng
Thâm tâm Châu Mãn Kì vực sáng bởi niềm hi vọng từ Băng Thiệu Huy tạo ra, cô chập chững dừng lại trước cửa chính nơi đãi tiệc xa hoa đồng thời nắm tay Băng Thiệu Huy đứng yên, hít
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-yeu-chi-thi-co-sao-chu/2776838/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.