Chương trước
Chương sau
Mãn Ánh tiễn Châu Mãn Kì đến căn hộ sau này sẽ trở thành nơi cô sinh sống, Châu Mãn Kì dự tính học hết đại học sẽ chuyển đi nơi khác chứ không bao giờ nghĩ mình sẽ gắn bó với khu chung cư này thật lâu

Quá trình gán lại trong xe, Châu Mãn Kì tựa lưng vào thành ghế hàng mi nhắm chặt như đã thanh thản, mỗi lần nhớ về chuyện cô và anh chia tay trong lòng nhói lên đầy đau đớn thôi thì chọn cách nhắm mắt để mắt không phải cay đắng nữa

"Nhớ ăn uống đầy đủ ...Haizz cứ nghĩ con về thành phố sống luôn với mẹ mà bây giờ chuyển ra ngoài sống rồi" Mẹ Mãn Ánh ôm cô vào lòng tiện lời nhắn nhủ cũng chẳng giấu giếm được nuối tiếc trào dâng

Châu Mãn Kì chỉ cười không nói ấm áp ôm mẹ vào lòng thật lâu sau đó xách vali đến thang máy chào tạm biệt

Bởi vì yêu Băng Thiệu Huy quá nên tất cả sự nhiệt tình và chung tình của Châu Mãn Kì đều dành cho Thiệu Huy. Nhưng không cẩn thận lỡ yêu anh quá cô liền biến thành một đứa đáng ghét lại còn hay ghen tuông đố kỵ

Mọi phương tiện liên lạc cho anh cô đều chặn tất. Cắt đứt liên lạc là sự ăn ý tốt nhất của chúng ta

Thang máy đưa Châu Mãn Kì đến lầu thứ 20, Châu Mãn Kì vô hồn xách theo vali đến phòng số 120 đậy cửa vào

Sở Trạch giúp Sở Hân vận chuyển đồ đạc trong nhà nhìn về cánh cửa tự động mở, Châu Mãn Kì xuất hiện tâm tình giáo sư cảm giác luống cuống vội vội đặt thùng cát tông lên bàn chạy lại xách vali hộ cô

Giáo sư giúp đỡ em gái dọn nhà cũng là chuyện bình thường nhưng hôm nay chẳng phù hợp tí nào. Quầng thâm hiện trên vùng da quanh mắt màu sắc tối nặng bị Sở Hân thấy dặn dò cũng chẳng sao nhưng để giáo sư thấy Mãn Kì rất rất ngại

"Là vì chuyện hôm đó nên tối không ngủ à" Sở Trạch thản nhiên đi thẳng chứ không cố tình quan sát xu hướng tình trạng bất ổn của cô

Tim Châu Mãn Kì đập nhanh, đổ mồ hôi và chân tay run rẩy tự dưng bị Sở Trạch hỏi thật khiến cô lo lắng thất thường còn khó chịu hơn khi đối diện với sự tức giận của Băng Thiệu Huy

Sở Trạch giãn lông mày niềm nở nụ cười thường bày ra trước mặt mọi người, Châu Mãn Kì vẫn cảm thấy giáo sư thôi thúc mình hãy nhanh chân mà quên đi tình yêu căn bản đã thiếu sót ấy đi mà sống , từng bước chân cô nhẹ như không khí đến bên cạnh Sở Hân gượng cười

Tiếng chuông quen thuộc phát ra từ điện thoại , Mãn Kì lánh vào góc khuất. Số Diệp Mai Nhi hiện trên màn hình nhảy số liên tục, cô thở dài chấp nhận lắng nghe :



[Mãn Kì mới hai tuần không liên lạc sao lại thành ra thế này ? Cậu chia tay thằng nhóc kia rồi lại chuyển ra ngoài sống, tớ là bạn thân cậu suốt bao nhiêu năm vậy mà cũng không tâm sự với tớ để tớ cho lời khuyên]

Châu Mãn Kì nghe một tràng dài, luôn luôn cảm thấy mệt mỏi cười khổ :[...]

Rít từng hơi thở khó khăn Châu Mãn Kì dùng sợi dây chun cột chút tóc dài ngang vai bung xõa vô cùng rối răm, lúc này Sở Trạch tiến đến góc khuất Châu Mãn Kì đang đứng vỗ vai chia buồn :"Trò Mãn Kì tôi sợ nhất là yêu đương không có mục đích. Người ta chỉ có chút rung động chứ không hề có ý định kiên trì theo đuổi. Người ta chỉ cho tôi chút tình cảm nhất thời nhưng tôi lại ghi nhớ mãi mãi"

Nỗi đau khổ chiếm trọn trái tim Châu Mãn Kì giống như bị vứt bỏ mà vẫn có người bên cạnh an ủi chia sẻ. Cô cảm thấy chán nản chứ chẳng thấy đỡ hơn từ những thứ nhỏ nhất hay những gì tốt đẹp của cuộc sống

Cô muốn trốn đi một nơi, một nơi tự cô lập bản thân để suy diễn những gì đang xảy ra trong cuộc đời hiện thực oái ăm

Một tháng sau

Một tháng trôi qua cũng là lúc Băng Thiệu Huy sắp du ngoại sang xứ sở cờ hoa, trước lúc đi anh vẫn không hiểu lý do nào cô lại chia tay anh nhưng một người sáng suốt cũng hiểu sự xuất hiện của Tô Nhược Lam chính là nguyên nhân chính khiến họ cách xa

Và Tô Nhược Lam thời gian sau hoàn toàn sống không yên ổn nghe đâu Tô tiểu thư bị tống khỏi trường Cơ Lập danh giá, bị Băng thị rút vốn nên lâm vào tình thế phá sản không mong đợi nhưng lý do thê thảm chẳng ai có thể biết

Căn hộ tầm trung gần trung tâm thành phố Phan Lâm luôn luôn thắp sáng đèn, bên trong Châu Mãn Kì hồn nhiên đã hạnh phúc hơn dùng trái cây xem bộ Penthouse 3 cùng Sở Hân và Diệp Mai Nhi

Trước đó Diệp Mai Nhi đến hỏi cho ra lẽ với Mãn Kì tình cờ gặp Sở Hân và làm thân với cô ấy, đó cũng là sự xuất hiện của cô nàng Mai Nhi trong căn hộ tầm trung

"Mãn Kì có điện thoại" Sở Hân vọng tiếng từ bên trong phòng bếp gọi cô

Châu Mãn Kì bĩu môi khó chịu đến nhà bếp lấy điện thoại bỏ quên xem ai gọi mình, là mẹ Mãn Ánh bà vẫn thường xuyên gọi điện hỏi thăm cô. Châu Mãn Kì cười tít mắt :[Con đây, mẫu hậu gọi chuyện gì đấy]
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.