"Không cần đâu tôi ăn được" Châu Mãn Kì thao tác nhanh lắc tay ra hiệu cho đầu bếp không cần phải làm thêm một dĩa vì mình
Băng Thiệu Huy khó chịu ra mặt, con mắt chằm chằm vào Châu Mãn Kì không có ý định dừng cho đến khi phu nhân Băng nhéo vào hông thằng con trai một phát để nó bừng tỉnh, nhìn xem Châu Mãn Kì có đang thoải mái không
Nhờ ơn cô cứu một mạng người làm trong nhà thở hổn hển biết ơn bởi sau khi cậu út nhà họ chia tay tính tình cục súc hơn hễ ai làm sai điều gì sẽ bị quát tháo và chuyện trở nên hệ trọng thì còn bị đuổi việc
Căn bản ràng buộc Châu Mãn Kì ăn không ngon, cô nuốt ực cho qua bữa rồi ngồi yên nghe mẹ và phu nhân Băng hàn huyên tâm sự
Suốt quá trình Băng Thiệu Huy chưa một lần rời mắt khỏi cô vẻ thao thức chờ đợi làm lành hiện rõ rệt trên khuôn mặt phong lãng, phu nhân Băng chẹp miệng bà nghĩ con trai bà không chờ thêm được lâu liền ngỏ ý với cô
"Hay hai đứa ra ngoài một chút đi để mẹ với Mãn Ánh tâm sự"
"Vợ, em nói vậy còn anh thì sao ?" Chủ tịch Băng từ nãy giờ như kẻ vô hình chẳng ai đả động bức xúc lên tiếng
Phu nhân Băng ném cho ông cái lườm sát thương cao khua khua tay :"Nói vậy là tự biết rồi đó, đi ra chỗ khác !"
Tưởng chủ tịch Băng oai phong lẫm liệt trên sàn kinh doanh lắm nào ngờ về đến nhà đã đội vợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-yeu-chi-thi-co-sao-chu/2776792/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.