Chương trước
Chương sau
Thiệp mời lễ cưới của Diệp Mai Nhi và Thập Toàn được gửi đến khắp nơi dĩ nhiên chắc chắn cũng sẽ được gói gém trong tay bạn thân Châu Mãn Kì và em út Băng Thiệu Huy

Từ khi qua Mỹ Băng Thiệu Huy liên tiếp từ chối tham dự những bữa tiệc xa hoa tại quê nhà nhưng lần này anh thứ kết hôn là em út trong nhà anh nhất định phải đi vừa là giữ thể diện vừa là bày tỏ sự tôn trọng của mình giành cho các anh lớn

Đối với Châu Mãn Kì, Diệp Mai Nhi là bạn thân. Đám cưới của bạn thân chắc chắn phải đi để ngắm nhìn cô bạn nhiệt huyết năm nào cùng mình cắp sách đến trường bây giờ đã trở thành vợ người ta

Hôn lễ diễn ra tại ốc đảo ngoài khơi

Trước giờ cử hành hôn lễ Diệp Mai Nhi tay chân run bần bật nắm lấy lễ phục dâu phụ của Châu Mãn Kì cười như không cười :"Aiss chết tiệt, oh my god~~...Làm sao đây tớ lo quá ngáo ngơ ơi"

"Thôi, ai nói cậu lấy chồng trước tớ làm chi" Châu Mãn Kì choàng tay qua vai Diệp Mai Nhi soi y phục thẳng thón trước gương

Dòng xe hạng sang nối tiếp nhau lăn bánh trên đường bờ biển hướng về trung tâm hôn lễ, Băng Thiệu Huy hào hoa đút hai tay vào ống quần được vệ sĩ riêng mở cửa còn đeo thêm một chiếc kính râm hàng hiệu màu đen

Vệ sĩ riêng mở cửa bên trái mời Băng Lập ra ngoài, Băng Lập năm nay tuy đã ngoài năm mươi nhưng phong thái rất chi là thượng đẳng sánh bước cùng cháu trai tiến vào lễ đường

Phía trước là Châu Ánh Vĩ ôm con trai Châu Dụ Khương khoác tay vợ đang cười đùa trò chuyện, Băng Thiệu Huy quan thai tiến đến chào hỏi bạn thân sau nhiều năm chưa gặp, mối hiềm khích ngày trước giữa anh và cậu đã nguôi ngoai rất nhiều

Bạn thân là bạn thân nhưng đụng đến chị cậu thì cậu nhất quyết sẽ không tha

Chững chạc lên nên Băng Thiệu Huy chưa gặp mặt Châu Mãn Kì cũng không còn ý định muốn nối lại tình xưa với cô nữa, giờ đây chỉ có công việc mới đem lại niềm vui cho anh

"Dạo này ổn không ?" Băng Thiệu Huy không gấp gáp, môi mỏng mấp máy vài chữ

"Thế này nhìn không ổn à ?" Châu Ánh Vĩ tươi cười nhéo má Châu Dụ Khương tiện thể nhéo má Chu An Cẩm đầy hạnh phúc



Ở đây không lâu chắc mình trở thành bóng đèn mất, Băng Thiệu Huy khẽ cười theo chân phục vụ tiến vào phòng tịnh dưỡng

Còn vài phút nữa Diệp Mai Nhi sẽ nắm tay bố bước vào lễ đường, Sở Hân đã lấy chồng nên không làm dâu phụ được

"Nhất định phải ném hoa cho Châu Mãn Kì đó Nhi Nhi" Cô ấy làm bộ làm tịch căn dặn Diệp Mai Nhi

Diệp Mai Nhi run quá hoá giận bực mình :"Cậu ấy á, suốt đời chỉ yêu một người bệnh này còn nặng gấp mười lần bệnh ung thư"

"Tớ mà thích thì tớ lấy chồng nhà giàu gấp năm lần chồng cậu luôn nha" Châu Mãn Kì bây giờ đã đanh đá hơn mạnh dạn đứng lên chống trả

Sở Hân thấy tình hình không tốt bèn vỗ vai cô dâu và phù dâu cười khổ :"Haha ... Thôi nào sắp danh ngôn chính thuận làm vợ người ta rồi mà sao xích mích thế"

"Bọn tớ thân nhau nhiều lắm" Châu Mãn Kì và Diệp Mai Nhi đồng thanh lên tiếng khiến Sở Hân ôm bụng bầu ngạc nhiên xen lẫn nét cười

Cuối cùng Mai Nhi nắm tay bố tiến vào phía trong, Châu Mãn Kì vui vẻ theo sau tung cánh hoa bay bồng bềnh tươi sáng

Chủ hôn đọc lời tuyên bố, Châu Mãn Kì bước xuống ghế của Châu Ánh Vĩ tự nhiên ôm Châu Dụ Khương vào lòng. Bất giác nhận được tín hiệu của Chu An Cẩm, cô nhướn mày khó hiểu giờ đây mới quan sát người ngồi cùng bàn

Có mẹ Mãn Ánh này

Có gia đình nhỏ Châu Ánh Vĩ này

Có ... Có ... Băng Thiệu Huy

Ngay thời khắc ấy, họ dán chặt mắt vào nhau như thể chưa từng rời xa

Khuôn mặt ấy sắc sảo y đúc ngày trước nhưng có hơi già dặn và trưởng thành lại thu hút người khác giới so với phong thái công tử hào hoa



Hốc mắt Châu Mãn Kì xụ xị đỏ hoe, Châu Dụ Khương thấy Châu Mãn Kì hình như sắp khóc mếu máo quay sang mẹ An Cẩm lay lay tay

Chu An Cẩm bất lực nhìn chồng

Phải đến lúc em thân thương bảo vệ chị gái rồi, Châu Ánh Vĩ thản nhiên :"Quào trùng hợp đó nha"

Nói câu nào cho hay ho cớ sao cứ phải trùng hợp

Trùng hợp gắn bó với Châu Mãn Kì quanh năm suốt tháng

"Bác Kì, bác trai đâu ?" Nhóc con ngồi trong lòng Châu Mãn Kì ngoáy ngoáy lỗ tai

"Bác trai, bác nào ????" Châu Mãn Kì hoang mang vốn không còn để tâm đến Băng Thiệu Huy nữa

Châu Dụ Khương cong môi nắn nót từng lời :"Bác Sỏ Trạc ý"

"À là Sở Trạch, bác trai của con đi dự hội thảo mai mới đến" Châu Ánh Vĩ xoa đầu con trai bế nhóc con về bên cạnh Chu An Cẩm trả tự do cho Mãn Kì

"Dụ Khương, bác và Sở Trạch không có gì cả không được nói lung tung" Châu Mãn Kì bực mình đánh nhẹ vào tay Dụ Khương một phát

Dụ Khương chu môi nhõng nhẽo, Châu Mãn Kì đành hết cách ngồi ngay thẳng lúc này tò mò xem Băng Thiệu Huy có biểu hiện gì

Vẫn vậy

Mặt mày lạnh tanh khiến con người ta cảm thấy sợ sệt
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.