Đã gần mười năm không được trò chuyện theo kiểu này, nghe có chút xa lạ nhưng Băng Thiệu Huy không ngại gật đầu đón lấy ly rượu
Ly rượu nằm trong tầm tay anh nhấp nhá, cảm giác nó khá quen thuộc vì anh đã nhìn qua đâu đó, Băng Thiệu Huy trừng mắt nhìn Châu Mãn Kì đỏ mặt tía tai dò la
"Ly rượu này thực sự không có vấn đề chứ ?"
"Thực sự không mà, không tin tôi uống cho anh xem"
"Ừ vậy cô uống cho tôi xem đi"
"Anh..." Châu Mãn Kì bắt trúng tim đen con mắt đảo sang tán cây bụi rậm đằng kia cầu cứu
Tay chân Châu Mãn Kì cứ run run liên hồi khoé môi Băng Thiệu Huy bất giác cong lên, thật muốn trêu chọc cô gái này :"Cô có uống không ?"
"Được, uống thì uống" Châu Mãn Kì nói xong nhấp hơi ít sau đó lấy tay lau vài giọt rượu còn sót trên môi
Trời ơi cô không có biết trong ly rượu này chứa chất nào đâu
Người từ khi nãy đã nóng ran kinh khủng rồi uống thêm ly này sợ không chừng lát sau cô bất tỉnh nhân sự luôn
Cảm giác ngồi trên băng ghế nhưng người cô nóng rực lửa dường như chẳng còn nhận thức mấy, Châu Mãn Kì đứng dậy loạng choạng đi về phòng của mình
Từ thang máy bước đến phòng chưa kịp mở cửa đã có một bóng đen đẩy Châu Mãn Kì vào một căn phòng sát bên, thực sự mà nói thì cô bây giờ chẳng còn tí nhận thức nào
Thấy phòng sạch sẽ ngăn nắp chẳng ai hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-yeu-chi-thi-co-sao-chu/2776783/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.