"Tình trạng của người mẹ và đứa bé đều rất ổn" Bác sĩ nữ trung niên có kinh nghiệm lâu năm gật gù chuẩn đoán. Băng Thiệu Huy không tin vì lúc nãy Châu Mãn Kì rất đau đớn chẳng lẽ anh nhìn nhầm ? Anh tức giận nổi um trời :" Ăn nói cho đàng hoàng, bà bảo không có gì là sao. Nói sai tôi cho người dẹp luôn cái bệnh viện quèn này"
"Dạ cháu cảm ơn ạ..." Châu Mãn Kì ngại ngùng đẩy Băng Thiệu Huy lánh ra ngoài, anh dọa bác sĩ đến nỗi mặt tái xanh rồi
Mọi chuyện cũng là do Châu Mãn Kì gây nên, cô chắc chắn phải tự mình giải quyết. Trên chiếc xe hạng sang lần này là thư kí James đưa họ về
Khoảng thời gian từ bệnh viện về nhà Băng Thiệu Huy chẳng nói một câu nào với cô, xoay đi xoay lại đã thấy anh ngủ rất ngon và vẫn còn ôm cô vào lòng
Vừa mới xuống sân bay Băng Thiệu Huy đã chạy như điên đến nhà Châu Mãn Kì nhưng đến nơi trong nhà chỉ có mẹ cô còn cô thì nghe bà bảo ra ngoài gặp Sở Trạch
Không cần ông bố này à, làm ơn coi trọng Băng Thiệu Huy xíu đi, tức tốc dò la quán cà phê thì ập vào tầm mắt là cảnh tượng Châu Mãn Kì tủi thân được Sở Trạch ân cần nắm tay an ủi
Có ai nhìn thấy lại không đổ cơn ghen chứ
Thời gian không thể chữa lành nỗi đau, điều ta cần là nên học cách buông bỏ. Châu Mãn Kì và Băng Thiệu Huy thực sự buông bỏ nhau rồi đột ngột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-yeu-chi-thi-co-sao-chu/2776769/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.