Năm cô 15 tuổi, cô mạnh dạn đứng trước mặt anh mà tỏ tình.
Đáp lại cô chỉ là một cái lướt qua như gió của anh.
Năm cô 17, cô lại chặn anh ngay giữa đường, nói to cho bàn dân thiên hạ nghe.
" Em thích anh, 7 năm rồi. Làm bạn trai em có được không? "
Cô vốn nghĩ anh sẽ vì thể diện của cô mà đồng ý, ai ngờ, y hệt 2 năm trước, anh lại lướt qua cô.
Lần này, anh nói thêm: " Không "
Cô không cam lòng, lại lỡ miệng đụng vào điều cấm kị
" Tại sao chứ? Chị ấy cũng chẳng thể bên anh nữa, vậy tại sao anh lại không thể chấp nhận em? "
Cả người anh bỗng chốc cứng đờ, tay siết chặt lại.
Anh vẫn không nói gì mà bỏ đi.
Nhìn người qua đường xung quanh, cô cười thê thảm.
Thật mất mặt mà.
Năm cô 20 tuổi, vẫn không từ bỏ tình yêu, cô xin vào làm cùng với công ti anh.
Hằng ngày cô đều mang một suất cơm hộp đến vì cô biết, anh có thói quen nhịn ăn.
Vậy mà anh vẫn không nể tình, ném thẳng vào thùng rác trước mặt cô mà nói
" Đừng có làm phiền tôi "
Cô chỉ cười nhẹ, không nói gì rồi quay về bàn làm việc.
Lúc này, trên mặt cô chỉ còn sự ảo não.
------------------------
Cho tới ngày 23/4 là ngày giỗ chị ấy.
Cô ngồi ở bàn làm việc, không kìm được mà nhiều lần ngó qua phòng anh.
Vào giờ được 2 tiếng rồi, anh vẫn chưa tới.
Chua xót đang dâng lên trong lòng cô, có lẽ giờ này anh đang ngồi ở cái hồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-yeu-cau-roi-sao-cau-lai-bo-toi/38776/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.