Anh thấy vậy liền cau mày nhìn cậu.
- "Ăn thêm đồ ăn đi"
- "..."
Cậu không để ý đến mà cứ múc độc cơm ăn.Anh tức giận mà giật lấy thìa từ tay cậu rồi múc đồ ăn với cơm đưa lên trước miệng cậu.
- "Há miệng ra"
- "..."
Cậu biết nếu anh không đạt được mục đích thì anh sẽ không chịu dừng lại nên cũng mở miệng ra ăn.
Ăn được 2 muỗng đến muỗng thứ 3 thì cậu quay mặt đi.
- "Em no rồi"
- "Chưa được 1 bát đâu, ăn tiếp đi"Anh múc cơm đưa lên trước miệng cậu.
- "Em không muốn ăn nữa.."Cậu quay mặt đi.
Anh tức giận nhìn cậu,cậu sợ nhưng cố tỏ ra như không có gì.
- "Dọn dẹp đi"Anh ấn nút gọi bác quản gia rồi nói
- "Cậu chủ chưa ăn mà?"
- "Em ăn hết bát thì tôi mới ăn"
- "...."
- "Cậu chủ"Bác quản gia nói.
- "Dọn đi"
- "Vâng"
- "Đợi chút...bác đi ra ngoài đi, con muốn ăn thêm"
- "Dọn đi"Anh cương quyết nói.
- "... Không được.."
- "Tôi mới là người trả lương"
- "...."Bác quản gia nhìn cậu.
- "...Thôi bác dọn đi ạ.."
Bác quản gia nhanh chóng dọn dẹp. Xong xuôi,anh nhìn cậu rồi cười nhẹ.
- "Tôi sẽ không chiều chuộng em nữa đâu nên đừng chờ đợi nữa"
- "..."Cậu im lặng nhìn qua hướng khác.
Anh cũng không nói gì nữa mà đi ra ngoài.Lúc sau bác quản gia bế em bé vào trong phòng.
- "A...con cảm ơn bác, con cảm ơn bác"Cậu mừng rỡ nói.
- "Bác chỉ làm theo lệnh thôi.."
- "..Dạ"Cậu bế lấy em bé.
- "Cứ chơi với nó đi,bác ra ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-yeu-anh-tu-rat-lau-roi/877090/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.