Xong xuôi thì cậu ra định bế em bé lên,trong lúc cậu lúng túng không biết bế kiểu gì với tay bị thương này thì anh từ đằng sau bế em bé lên.
- "Có phải con làm vỡ cốc không nhóc"
- "... Là tôi mà.."Cậu giật mình rồi nhanh chóng nói.
- "Nói xạo làm gì nhìn là biết rồi"Anh nhìn cậu.
- ".. Tôi sợ anh phạt nó..."
- "Cốc thôi mà có gì đâu"
- "Tại..."Cậu nhớ về lúc khi làm sai ở nhà anh rồi bị người hầu trong nhà phạt.
- "Sao?"
- "Không ạ.."Cậu giật mình.
- "Muốn ở đây hay về? "Anh xoa đầu cậu.
- "Cậu chủ làm xong việc chưa ạ.."
- "Chưa"
- "Vậy ở đây cũng được ạ.."
Rồi anh bế cả em bé ra bàn làm việc ngồi,cậu cũng chạy theo sau.
- "Tôi bế cho.."
- "Ngồi đây đi"Anh nhìn cậu.
- "...Không có ghế nữa sao ạ.."
- "Không"
- "Vậy tôi ngồi ở sofa.."
- "Không được"
Cậu thấy không thỏa hiệp được nên cũng chịu ngồi vào lòng anh.Cậu ngồi xuống rồi ôm lấy em bé vào trong lòng.
Anh cũng bắt đầu làm việc.
- ".. Đây là cái gì vậy cậu chủ.."
- "Tạo mã"
- "Nhìn nó nhiều số quá.."
- "Nhớ hết dòng này có thể kiếm được chục tỉ một tháng"
- ".. Cậu chủ nhớ không?"Cậu nhìn anh.
- "Nhớ"
- "Đỉnh thật đó"
Cậu nhìn một hồi cũng không hiểu gì mà còn mỏi mắt nên đã ngủ quên lúc nào không biết. Cậu tựa đầu vào vai anh,tay thì ôm chặt lấy em bé.
- "Dọn dẹp phòng"Anh gọi điện rồi nói.
Một lúc sau thì đã có người đi lên, gõ cửa sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-yeu-anh-tu-rat-lau-roi/877081/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.