Cậu ngồi xuống rồi thì liền bị đau hơn,dường như là sắp bị ngã xuống.
- "Ngồi được không?"
- "Tôi ổn.."
Anh bế cậu để cậu ngồi vào lòng rồi bón cho cậu ăn, không để cậu có cơ hội phản kháng hay nói bất cứ điều gì.
Anh cứ bón cho cậu ăn hết muỗng này đến muỗng khác. Anh thì lại không ăn gì cả.
- "Cậu chủ.. không ăn sao ạ?"
- "Tôi có nhịn đói 10 ngày cũng không chết đâu"Anh đút đồ ăn cho cậu rồi nói.
- "..Tại sao.."
- "Tôi tưởng cậu phải biết chứ, tôi là alpha trội mà?"Anh nhìn cậu rồi nói.
- "...alpha trội là gì..? "
- "Không ai dạy cậu về những cái này sao?"
- "Xin lỗi..tôi không được đi học.."Cậu buồn bã nói.
Anh ngồi đó vừa cho cậu ăn vừa giải thích cho cậu hiểu. Ăn uống xong anh đang định bế cậu cho cậu nằm lên giường thì cậu lại nói.
- "Tôi.. tôi có thể đi vệ sinh được không.."Cậu ngại ngùng nói.
Anh không nói gì mà bế cậu vào nhà vệ sinh đặt cậu xuống rồi đứng nhìn cậu.
- "Cậu chủ đi ra ngoài được không ạ?"
- "Được thôi"Anh quay người rời đi.
Cậu đi vệ sinh xong thì cố gắng từng bước chân nặng nhọc bước ra ngoài thì lại chẳng thấy anh đâu. Cậu không quan tâm nhiều, tưởng anh đi ăn thôi nên cũng ra giường nằm.
Một lúc sau quản gia vào rồi nói.
- "Cậu có cần gì không ạ?"
- "Dạ không ạ"
- "Nếu có cần gì gọi tôi ngay nhé"
- "Bác ơi.. cậu chủ đâu rồi ạ..?"
- "Cậu chủ đi gặp vị hôn phu rồi ạ"
- "hôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-yeu-anh-tu-rat-lau-roi/877064/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.