Mới sáng sớm Khánh đã thức dậy, vì hôm nay là chủ nhật nên được nghỉ....vẫn chưa thấy Vy đâu, Khánh chạy lên phòng định gọi cô dậy nhưng đã không thấy Vy đâu....và cậu rút điện thoại nhấn dòng số quen thuộc
- Alô! có chuyện gì sao? – đầu dây bên kia bắt máy
- Cô đi đâu vậy?
- Tôi ra ngoài có chút việc....anh gọi cho tôi có chuyện gì sao?
- Tại không thấy cô nên gọi...
- Chỉ vậy thôi à
- Vậy thôi
- Vậy tôi cúp máy
- À...hết đồ ăn rồi
- Được rồi lát tôi qua siêu thị mua....
- Lát cô về đi tôi đưa cô đi
- Được rồi, tôi cúp máy đây
-....
Vài phút sau, đã có tiếng nhấn chuông cửa
- Không lẽ cô ta về nhanh vậy sao – Khánh lẩm bẩm rồi ra mở cửa – Cô về nhanh vậy sao?? – Nhưng mở cửa ra, không phải Vy mà là Hạ My
- Anh Khánh, là em – Cô ta chưng ra bộ mặt thánh thiện phát buồn nôn
- Em đến có chuyện gì?
- Em đến chơi không được sao....không hoan nghênh em sao?
- Không phải....em vào nhà đi
- À hì – Cô ta vào nhà một cách tự nhiên
- Em uống nước đi – Khánh vào trong bếp cầm ra một cốc nước lọc đặt lên bàn
- Em cảm ơn – Hạ My lấy cốc nước uống một hơi
- Không có gì
- Phương Vy, cậu ấy không có nhà sao?
- Cô ấy vừa ra ngoài, một lát nữa sẽ về
- Tôi về rồi – Vy vừa bước vào nhà, thấy Hạ My – Hạ My cậu đến chơi sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-yeu-anh-chang-trai-bang-lanh/1837170/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.