Sau khi Như và Vy gom gần hết cái khu thương mại về thì họ mới lên chỗ Hải Anh và Khánh....
- Chúng ta về thôi – Như chạy tới chỗ hai người kia đang tâm sự
- Sao? gom đủ cái khu thương mại rồi sao? – Khánh lên tiếng
- Anh....lúc nào cũng vậy...toàn trêu em?
- Không phải sao?
- Xì...
- Thôi hai người đừng có đấu khẩu nữa, về thôi...- Vy chen ngang
- Không được, em và Hải Anh có chuyện phải đi rồi...hai người về trước đi – Như kéo Hải Anh đi – À, chị nhớ coi chừng anh Khánh không mấy con fan " não tàn" của anh ấy kéo anh ấy đi đâu mất đấy – Như thì thầm với Vy
- Khụ khụ - Đang cầm ly nước uống Vy ho sặc sụa
- Hai người nói gì vậy – Khánh tò mò
- Giờ tôi mới biết anh là con người tò mò như thế - Vy nói
- Vậy thì cô sẽ biết nhiều điều về tôi mà cô không ngờ nữa – Khánh ghé sát vào tai Vy làm cô đơ toàn tập
- Hờ.... – Vy cười trừ
Hai người trò chuyện, cười đùa khá là vui vẻ. Đây là lần đầu tiên Vy thấy Khánh nở nụ cười, cho dù chỉ là một nụ cười nhẹ. Thật sự rất đẹp....khi thấy nụ cười đó, tim Vy lại đập lệch một nhịp, nụ cười tỏa nắng....Mấy cô gái trong quán nhìn thấy Khánh cười thì như muốn điên đảo, la hét, lôi điện thoại ra chụp không ngừng....
- Bọn họ đúng là một đống não tàn
- Não tàn?
- Còn không phải sao? não tàn mới như vậy
- Là họ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-yeu-anh-chang-trai-bang-lanh/1837137/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.