Hai người xuống đến dưới nhà thì gặp Hạ My, cô ta cũng vừa đi ra
- Cậu không sao chứ? anh ấy có làm cậu đau chỗ nào không, tính anh ấy là vậy đấy lúc nổi nóng dễ làm tổn thương người khác. Cậu cũng đừng để bụng nha – Hạ My vẻ nhận lỗi thay cho Khánh như kiểu là Khánh đã làm tổn thương Vy là một phần trách nhiệm của cô ta vì Khánh giống như người nhà của cô ta
- Chị đừng có ra vẻ hiểu anh ấy như vậy, chị nghĩ anh ấy làm như vậy là vì chị sao, chị nghĩ anh ấy còn yêu chị nên mới làm như vậy sao, thôi chị bớt ảo tưởng đi – Như vẻ tức giận
- Em... - Hạ My cứng họng
Từ nãy đến giờ Vy vẫn đứng đó, không phải không thấy cuộc đấu khẩu giữa hai bọn họ mà tâm trí cô không ở đây, đang vẫn mải mê suy nghĩ chuyện hồi nãy...
- Chị Vy chúng ta đi thôi, mặc kệ chị ta – Nói rồi Như đưa Vy về nhà
Từ lúc về nhà Vy như người trên trời, cả buổi chiều ở trong phòng, đến buổi tối cũng không thèm ăn cơm bà Trần thấy lo lắng lên hỏi thăm coi đã xảy ra chuyện gì
- Tiểu Vy hôm nay con làm sao vậy? sao không xuống ăn cơm? – Bà Trần vẻ lo lắng
- Mẹ....
- Sao? Đã xảy ra chuyện gì?
- Con....
- Nói ta nghe...
- Con không muốn lấy Vương Gia Khánh, cũng không muốn đính hôn với cậu ta nữa
- Tại sao? hai đứa đã xảy ra chuyện gì?
- Không có, chỉ là con thấy mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-yeu-anh-chang-trai-bang-lanh/1837116/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.