Cũng đã 10h trưa ba mẹ nó rời khỏi bệnh viện đi về nhà nấu cháo cho nó, Xuân Nhi, Tuấn Nam và Vỹ Kiệt cũng về nhà để ăn trưa. Hắn cũng định về nhưng bỏ nó lại một mình trong bệnh viện không yên tâm nên hắn quyết định ở lại bệnh viện với nó. Không gian phòng giờ chỉ còn hai người nó liền phá vỡ không gian yên lặng.
- Bách Dương sao lúc sáng bổng dưng anh ôm tớ vậy - Nó ngây thơ vô ( số) tội.
- Hắn đang ngồi trên ghế sofa uống nước nghe nó hỏi làm hắn sặc nước ho sặc sụa đỏ cả mặt.
- Ờ thì tôi muốn nói là.... - Hắn đi lại kế bên gường nó đang ngồi nói nhỏ vào tai nó.
- Tôi thích em, làm bạn gái tôi nha - Hắn nói nhỏ đủ nó nghe. Nó nghe xong không tin vào thính giác của mình liền hỏi lại.
- Anh nói cái.. cái gì tôi.. nghe không có rõ - Hai má nó hiện lên hai ửng mây hồng nhìn nó bây giờ vô cùng dễ thương.
- Nói rồi, không nói lại nghe được hay không tùy em - Hắn bỏ đi lại ghế sofa ngồi che đi khuôn mặt ngại ngùng.
- Vậy có đồng ý không - Hắn nhìn nó
Nó gật đầu lia lịa nhưng không biết ngoài phòng phụ huynh của nó đang rình xem cười hài lòng. " Cạch " cách cửa phòng mở ra hắn và nó hướng về phía cánh cửa, bước vào là ba và mẹ nó cười tươi như hoa như đã nghe hết tất cả.
- Ba mẹ / hai bác nghe hết rồi sau - Hắn và nó đồng thanh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-yeu-anh-cau-hotboy-lanh-lung/74614/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.