3.
Hôm sau lúc tôi thức dậy rồi, Bặc Linh vẫn chưa về, tôi làm xong bửa sáng rồi ngồi bên bàn chờ, kim đồng hồ chuyển đến số mười, tôi gọi điện thoại cho Bặc Linh.
Gọi mười cuốc điện thoại, anh ấy chẳng nhận dù chỉ một cuốc.
Tôi cố nén đau lòng mà đem bữa sáng đầy dầu mỡ kia quăng đi, sau đó rửa chén thật sạch, ngồi trong phòng khách chờ Bặc Linh.
Buổi chiều ba giờ, Bặc Linh cuối cùng cũng trở lại.
Tôi không hỏi anh ấy vì sao không nhận điện thoại của tôi, chỉ châm cho anh một ly cà phê.
Bộ dáng của anh có chút thất thần, nhanh chóng uống hết cà phê.
Hoàn toàn quên mất chuyện trước giờ anh chưa từng uống cà phê bao giờ.
Anh ấy hỏi tôi đã ăn chưa?
Tôi nói, ăn rồi.
Anh gật gật đầu nói: "Buổi tối còn có việc bận, anh chợp mắt một chút đã."
Tôi "ừ" một tiếng, trãi giường trong phòng ngủ cho anh xong, nhìn anh cởi giày, chui vào trong chăn.
Thoạt nhìn anh thật sự rất mệt, mở to hai mắt mệt mỏi, duỗi tay ôm tôi lên giường.
Tôi đóng của phòng ngủ lại, cũng lên giường, tôi bị anh ôm trong ngực, thân thể có chút nóng bỏng, tôi gối đầu lên cánh tay anh, anh cúi đầu, trán chúng tôi chạm nha, tôi hôn hôn anh, nói: "Ngủ đi."
Đang lúc giữa trưa, thời gian tựa như dừng lại khi môi tôi chạm vào khuôn mặt ấy, đây đã là năm thứ mười mà chúng tôi bên cạnh nhau, nhưng tôi lại cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-yeu-anh-ay/2621325/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.