Cậu đang định đáp xuống từ trên hành lang ấy nhưng rồi cậu lại ngồi lại, đưa tay giơ trước mặt mình ngắm một hồi, rồi lại ngước nhìn bầu trời kia. Cậu khẽ mỉm cười rồi quay người vào lại sân thượng. Vừa đáp chân vững xuốnh đất giữ thăng bằng thì cậu thấy cha cậu đang đứng ngay trước mặt mình đợi sẵn. Cậu vô thức lùi về phía sau một bước nhìn cha mình:
- Cha,... con.. con... thực sự...
Ông xoa đầu cậu rồi khoác vai cậu, kéo cậu đi về phía thang máy vui vẻ:
- A Liên của cha nhanh vậy đã sắp cao hơn ta rồi!
Kim Liên biết cha mình cố tình đổi chủ đề nhưng cậu vẫn ngước nhìn cha mà hỏi:
- Tại sao khi nãy cha lại không nói gì?
Ông ngước nhìn bầu trời phía trên kia rồi nói:
- Ta muốn con tự quyết định tương lai của mình, bây giờ con thử tự hỏi mình xem lí do gì để con không nhảy xuống.
Kim Liên nhìn người cha quay năm đi công tác của mình, nhìn vào đôi mắt ấy cậu biết cha cậu yêu thương cậu tới nhường nào. Nghĩ tới câu hỏi của cha, Kim Liên dường như tìm được mục đích sống thực sự của mình, cậu mỉm cười tựa vai vào lòng cha mình:
- Cảm ơn cha!
Cha cậu vỗ mạnh vào lưng cậu:
- Nghĩ thông là tốt rồi, đứa con trai ngốc.
Đi ra cửa tòa án, hai cha con lại mỗi người một ngả. Ông gõ đầu cậu mà nói:
- Ta từng dạy con mỗi sinh mạng đều đáng quý, việc con tự sát chính là hại chết một sinh mạng, mà nếu con chết thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-xuyen-thu-thanh-thi-ve-than-can-cua-nhan-vat-phan-dien/726984/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.