Diệp Tinh Vân một tay điều khiển cho Ngũ Sắc Liên tách ra khỏi Tử Liên kiếm, cô niệm một chút chú thuật vào Tử Liên kiếm, ngay sau đó thanh kiếm lập tức vỡ tan. Ngũ Sắc Liên bị cô nghiền thành bột mịn rắc lên cây thương của mình. Thẩm Tố bị cô ném ngã xuống đất lại bò lổm ngổm dậy, hắn ta sắp chết cũng không biết sợ là gì:
- Ồ! Tinh Vân muội vẫn còn sống sao.
Dược Tinh Vân bóp cổ hắn nhấc lên:
- Ta không quen loại người khốn nạn như ngươi, một mình ngươi đã hại chết biết bao nhiêu người. Một tên bạo quân như ngươi lúc đó rốt cuộc đã làm gì khiến ta mê muội ngươi tới cách ngu ngốc tới vậy!
Hắn ta cười sảng:
- Tự hỏi bản thân đi, ái muội.
Hồng Uyển nhìn người con gái mang bộ áo trắng kia thấy một cảm giác vô cùng quen thuộc tới lạ. Không biết điều gì khiến cô bé khẽ gọi:
- Tỷ tỷ...
Khải U đứng hình vội ôm lấy Hồng Uyển, lẩm nhẩm đầy hoảng sợ lẫn kinh hãi:
- Đừng, quên nó đi, đừng nghĩ tới quá khứ nữa!
Nhưng bản tính của con người trước giờ vẫn thế, càng cấm thì càng phải làm. Hồng Uyển muốn đẩy Khải U ra nhưng y lại ôm chặt cô trong lồng ngực mình. Cô có thể nghe thấy tiếng tim đập như muốn bắn ra khỏi lồng ngực của y, cô dường như có cảm giác đang mất dần ý thức mà ngủ trong lòng y. Khải U ôm chặt lấy cô bé, hôn lên vầng trán nhỏ của cô khẽ nghẹn lời:
- A Uyển, ta không muốn để mất ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-xuyen-thu-thanh-thi-ve-than-can-cua-nhan-vat-phan-dien/726979/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.