Người góa phụ kia tỉnh lại, nhận ra những điều bà ta đã làm trước đây. Bà ấy ôm mặt khóc, những người còn sống khác như một vừa tỉnh lại sau một giấc ngủ dài. Khải U đi theo Hồng Uyển tới chỗ góa phụ kia, cô nói:
- Ngươi khóc cái gì? Ngươi thử đếm xem có bao nhiêu sinh mạng vô tội bị ngươi hại rồi!
Bà ta ấp úng:
- Ta... ta...
Khải U cũng dùng phép nào đó khiến cho bà ta nhìn thấy hắn, hắn nói với bà:
- Ai nói cho ngươi biết cách để đánh thức ta?
Bà lúng túng:
- Có một giọng nói vang lên hướng dẫn tôi lúc đó, lúc đấy tôi không hề nghi ngờ mà làm theo.
Khải U nghe vậy nói:
- Vậy thì...
Đây là lần thứ ba mà cậu nghe tới những người khác nghe thấy cái giọng nói kì lạ này. Rốt cục giọng nói đó từ đâu tới.
Cậu đi tới đằng sau bức tượng bế A Lựu đang ngủ say. Thấy A Lựu, bà ta vội chạy tới ôm lấy A Lựu. Khải U thoáng chút trầm tư, hắn tạo ra một luồng khói đen làm toàn bộ những người ở đây ngất đi ngoại trừ nhóm người bọn họ. Hồng Uyển kéo cổ hắn tức giận:
- Ngươi làm trò gì vậy!!!
Hắn tỏ vẻ vô tội nhìn cô đáp:
- Bọn chúng không nên nhớ những điều không nên nhớ!
Cậu thấy có gì sai sai ở đây, cậu lên tiếng:
- Ở lại lâu cũng không tốt chúng ta cần trở về!
Khuynh Doanh nghe vậy vội hỏi:
- Rốt cuộc có chuyện gì?
Tử Thanh mặt đầy lo lắng nói:
- Còn Gia Thành ( Thụy Vương)
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-xuyen-thu-thanh-thi-ve-than-can-cua-nhan-vat-phan-dien/726964/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.