Năm Huyền Chính thứ 6, phía Đông ngoại thành. Tiếng quạ reo liên hồi, máu chảy thành sông, xác chết chất thành đống, toàn bộ Đông thành trở thành một tòa thành chết. Đông thành vốn là một trong số những thành có hoạt động trao đổi buôn bán sôi nổi, sầm uất của Yên Quốc. Bỗng nhiên xuất hiện một dịch bệnh lớn tại đây, hàng trăm người đã chết vì dịch bệnh, tình hình dịch bệnh ngày càng nghiêm trọng. Trước tình huống đó, nhưng tên tham quan ham tài, háo lợi chỉ trơ mắt nhìn, bóc lột của nhân dân rồi trốn ra khỏi thành bỏ bê con dân trong thành. Dịch bệnh ngày càng lây lan mạnh nhưng Hoàng thượng vẫn chưa hề biết tin. Cho tới một ngày Chiến vương gia_Thụy Vương trên đường hồi thành sau cuộc chiến với Quỷ Quốc thành công đã đi qua đây. Nhờ vậy mà truyện này mới tới tai Hoàng thượng. Cuối cùng Hoàng thượng đã chọn một đội y sĩ tới Đông thành giải quyết vấn đề dịch bệnh và Thụy Vương phi đã xin đi theo, cho dù bị cả Thụy Vương và Hoàng thượng ngăn cản nhưng cô ấy vẫn bảo thủ nhất mực đi. Thế là Thụy Vương đành phải để cô đi. Sau đó tình hình dần có sự chuyển biến tốt, nhưng một ngày nọ tin tức Đông thành đã bị diệt hoàn toàn đến tai Hoàng thượng và Thụy Vương. Thụy Vương lập tức phóng tới Đông thành và bắt gặp cảnh cô ấy chết ngay trước mắt mình. Gia Thành( Thụy Vương) chạy tới đỡ cô, y nói:
- Sương Nhi đừng bỏ ta.
Cô ấy chỉ trả lời:
- Cẩn thận Lăng Thái bảo, hãy cứu hai đứa trẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-xuyen-thu-thanh-thi-ve-than-can-cua-nhan-vat-phan-dien/726949/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.