Ra bên ngoài, người đầu tiên cậu định đi tìm là Minh Cảnh người đang ở gần nơi họ vừa thoát ra nhất. Cậu đi đi lại lại chỗ đấy bao nhiêu lần rồi, không thể nào mà không nhớ được. Khuynh Doanh lập tức bế tiểu Tử Thanh đi tới căn nhà tre kia. Đi được hơn dặm thì tiểu Tử Thanh tỉnh dậy. Cậu bé thấy mình đang bị ôm, lập tức vùng vẫy nhảy ra khỏi chỗ Khuynh Doanh.
Cậu tức giận hỏi:
- Đây là đâu, sao huynh lại đưa ta tới đây. Tinh Vân tỷ đâu rồi?
Khuynh Doanh cố tình trêu trọc cậu nói:
- Tinh Vân cô nương cho ta quyền nuôi nhóc rồi, bây giờ ngươi phải gọi ta là ca ca.
Nhưng cậu không ngờ tiểu Tử Thanh còn bựa hơn, y giả vờ diễn nói với cậu:
- Nghĩa là bây giờ huynh là "cha" ta?
Nghe được từ " cha" một từ mang tính sát thương một cách khủng khiếp. Khuynh Doanh tí là tức hộc máu. Cậu vội nói:
- Gọi ta là ca ca thôi. Cái chức "cha" này ta nhận không nổi!
Tử Thanh nhìn cậu bật cười:
- Nhìn huynh trông ngố quá. Wahahahaha!
Khuynh Doanh giờ mới để ý tới mình trở lên luộm thuộm như thế nào. Suy cho cùng, cậu vẫn chỉ là một tên công tử bột.
Hai người lại tiếp tục đi. Đi được hơn 2 dặm đường nữa thì trời cũng chợp tối. Cậu cùng tiểu Tử Thanh đành phải tạm nghỉ lại trong khu rừng xa lạ. Khuynh Doanh đi kiếm thú rừng để làm đồ ăn, còn Tử Thanh thì ở cạnh đống lửa mà cậu nhóm ngồi chơi.
Ngay khắc sau cậu về và bắt được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-xuyen-thu-thanh-thi-ve-than-can-cua-nhan-vat-phan-dien/726947/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.