Edit: Kidoisme
Cùng với tiếng mưa bụi ẩm ướt, tiếng cười cùng tiếng chuông bạc đồng thời vang lên trong rừng cây.
Một tiếng kêu thảm thiết truyền đến từ phía sau, Cao Dã Dịch Thu Bạch vội vàng chạy đến xem xét.
Lá cây sót lại vết máu ghê người, hai người lại tiếp tục tiến về phía trước tìm kiếm thử.
Đi tầm hai mươi bước, chỉ thấy một người đàn ông đã chết, cơ thể bị xỏ xuyên trên thân cây. Làn da hắn ta trương phình biến thành màu xám, cả mảng trước ngực bị lột xuống, nội tạng rơi vãi đầy đất.
Máu me cùng biểu cảm dữ tợn của người đàn ông kích thích tròng mắt Dịch Thu Bạch, hắn không chịu nổi cúi người nôn ọe.
Ấy thế mà tố chất tâm lý của Cao Dã rất đỉnh, mặt không đổi sắc phân tích thủ pháp giết người hung thủ để lại.
Đợi Dịch Thu Bạch nôn đủ rồi, gã mới mở miệng nói: “Tìm đám Bàn Tử, mau lên.”
Hai người lập tức rời đi.
Giữa không trung tối om, rừng cây rậm rạp vang vọng tiếng người con gái mỉm cười sung sướng kích thích thần kinh mẫn cảm của mọi người.
Đám Ngô Nguyệt và Bàn Tử bị tiếng cười dọa chạy, đừng nhìn Ngô Nguyệt dáng người nhỏ xinh, tốc độ chạy của cô nàng nhanh khỏi cãi.
Bàn Tử thở hổn hển hò hét: “Ngô Nguyệt, cô chờ tôi với!”
Ngô Nguyệt: “Chờ anh để xác chúng ta cùng nhau lạnh sao?!”
Mọe!
Bàn Tử mắc nghẹn, hạ quyết tâm giảm béo.
Tiếng cười càng ngày càng gần, anh ta không nhịn được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-xuyen-thanh-virus-he-thong/2201359/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.