27/
20 ngày lướt qua nhanh chóng, hình ảnh đếm ngược treo trên tường cuối cùng cũng về số không. Trong giờ tự học tối, giáo viên chủ nhiệm đứng trên bục giảng miệt mài giảng về những lưu ý khi thi cử.
Sau khi nói xong mọi thứ, bà ấy thở dài, nhìn chúng tôi với nụ cười trên môi: "Vậy thì chúc các bạn học sinh mai thi thật tốt, giành được vinh quang và đỗ đạt cao!"
Trong tiếng hoan hô, giờ tự học tối cuối cùng của bậc trung học phổ thông kết thúc lúc tám giờ. Học sinh lần lượt rời khỏi lớp học.
Tôi ngồi ở chỗ của mình, giải đề vật lý cuối cùng về định luật Ohm, chính là bài học tôi được học ngày đầu tiên tôi đến đây.
Lúc đó tôi chẳng hiểu gì cả, Quý Hành ngồi bên cạnh tôi. Bây giờ tôi đã làm chủ được nó, nhưng Quý Hành lại càng lúc càng xa tôi.
Tôi nhìn lớp học lần cuối, tắt đèn, khóa cửa, từ từ đi xuống cầu thang.
Hầu như toàn bộ dãy nhà dành cho lớp 12 đã tắt đèn, học sinh hầu như đã đi hết. Trái lại, tòa nhà dành cho lớp 10 và lớp 11 vẫn sáng đèn.
Khi đến cửa cầu thang, tôi dừng bước. Có một người đứng đó, cúi đầu không biết đang nghĩ gì. Tôi nhận ra người đó ngay lập tức, đó là Quý Hành.
Quý Hành nghe thấy tiếng động, ngẩng đầu nhìn tôi. Trong sự bất ngờ, tôi nhìn thẳng vào mắt cậu ấy, đôi mắt cậu sáng như những vì sao.
Tất cả mọi thứ xung quanh như bị bấm nút tạm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-xuyen-thanh-ban-cung-ban-voi-nam-chinh/3421926/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.