Tiết trời mùa thu đầy mát mẻ, đâu đó trên sân trường lá vàng rụng tạo nên một chiếc thảm vàng quanh những gốc cây, gió nhẹ thổi qua những chiếc lá phát ra âm thanh xào xạc.
Thanh âm của Hứa Thư Nhã ngày càng to dần, lời nói đã bắt đầu trở nên khó nghe.
Ban giám hiệu đã bắt đầu thấy khó chịu vì hành vi này, Hứa Thư Nhã vừa vu cáo Mạnh Như lại vừa nói rằng các giáo viên đã làm lộ đề thi khiến không khí trở nên căng thẳng.
Một học sinh nhỏ nhoi mà giám làm loạn.
Thầy hiệu trưởng đứng phía trước coi như đã rõ:
“Mai em gọi phụ huynh đến gặp thầy, còn hiện giờ em nên xin lỗi trò Mạnh và về lớp đi.”
Hứa Thư Nhã nghe thấy lời hiệu trưởng nói vậy liền cảm thấy không tốt.
Muốn cô ta xin lỗi Mạnh Như ư?, Loại người như Mạnh Như mà cũng xứng?
“Xin lỗi cô ấy ngay.”
Giọng nói trầm trầm vang lên giữa tình thế căng thẳng, Tần Phong từ nãy đến giờ đã chịu đựng hết nổi.
Nữ sinh này, tuyệt đối không nên xuất hiện nữa.
Hứa Thư Nhã chợt lạnh sống lưng, từ nãy đến giờ cô ta không có quên Tần Phong nhưng cô ta chỉ muốn một lòng vạch trần bộ mặt gian dối của Mạnh Như trước mặt Tần Phong mà quên mất rằng Tần Phong đang giữ người ta như bảo bối trong lòng.
Thực mất mặt, cô ta không muốn.
“Tần thiếu…chuyện này tôi không sai.”
Tần Phong nhếch miệng:“Cô không sai?, Vậy không lẽ những người ở đây sai sao?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-xuyen-qua-lam-nu-phu-phao-hoi/2716322/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.