Tâm trạng đi dạo của hai người cũng mất, Mạnh Như cảm thấy từ khi gặp mẹ mình Tần Phong có một chút buồn và nhiều hơn cả cô cảm thấy được hình như anh...tủi thân.
Chuyện nhà Tần Phong thực ra Mạnh Như có biết đôi chút, dù sao cũng là danh gia vọng tộc bậc nhất thủ đô lời đồn nhiều vô số kể có thật, có giả rất khó phân biệt chỉ có người trong cái vòng đó mới biết nó luẩn quẩn ra sao.
Hiếm khi có được một ngày nghỉ mà tâm trạng Tần Phong lại thế này, cô thực thấy đau lòng cho anh.
"Qua bên đó đi."
Mạnh Như chỉ vào một gian hàng gắp thú bông. Tần Phong gật đầu để cô kéo đi.
"Mọi lần cậu gắp cho tôi, hôm nay để chị đây thị phạm cho cưng xem nha."
Tâm trạng không tốt của Tần Phong bị cô đánh bay sạch, nào có gì mà khó chịu chứ người quan trọng nhất đang đứng trước mặt anh rồi.
Anh đưa hai tay nhéo má cô.
"Vậy phải trông cậy vào "chị" rồi."
Khi anh nói từ "chị" âm cuối cố ý kéo dài, trong thanh âm đầy vẻ cưng chiều. Mạnh Như cảm thấy hai má mình nóng ran, trên gò má vẫn đang lưu lại sự ấm áp trên bàn tay của Tần Phong.
"Ừm..ừm."
Thật là, vẫn đang còn đứng nơi đông người đấy.
Hai người đến quầy đổi xu, Tần Phong vốn định rút thẻ mình nhưng lại bị Mạnh Như cản lại:"Để tôi."
Tần Phong cũng không làm thêm hành động gì nữa, mọi người xung quanh liền nhìn về chiếc thẻ trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-xuyen-qua-lam-nu-phu-phao-hoi/2716305/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.