Dương Phong lần đầu bị chỉnh cảm thấy rất không thoải mái, nhưng đôi co với một quản gia cũng không có lợi ích gì, anh nhàm chán nói: " Chậc, thật thảm hại khi phải cãi nhau với một quản gia."
Miệng phun ra toàn lời sáo rỗng, nhưng ánh mắt lại không thể giấu nổi sự lo lắng khi biết "bệnh" mà Trương quản gia nói không hề nhẹ như anh nghĩ.
Ban đầu chỉ cho rằng Lý Hân bị cảm lạnh thông thường vì hiện tại đang là thời điểm giao mùa, vậy nên mới thẳng thừng nói uống thuốc sẽ khỏi. Hoàn toàn không biết cô ấy đã một mình chịu đựng căn bệnh tâm lý đó suốt thời gian dài.
Lòng ngực không hiểu vì sao lại nóng ran, bỏ qua những lời Trương quản gia cố ý hạ nhục anh khi nảy, nói: " Ông cùng tôi đến Lý gia một chuyến, giờ đã xế chiều rồi tay săn ảnh không rảnh canh chừng suốt ngày đâu."
" Không phải không được..." Thấy Dương Phong có thể bình tĩnh như vậy khiến Trương quản gia hơi bất ngờ, cứ nghĩ cậu ta sẽ rất tức giận rồi hù doạ không tha cho ông chứ. Nhưng cũng may là không như ông nghĩ: " Liệu cậu đến Lý gia... có ổn không?"
Dương Phong nhìn ông, trầm mặt một hồi mới nói: " Hôn phu của Đại tiểu thư đến bọn họ có thể không chào đón?"
" Được, tôi sẽ chuẩn bị xe." Vì cũng rất lo lắng cho Lý Hân nên Trương quản gia không có lý do gì để từ chối lời đề nghị tốt thế này.
Chẳng mất bao lâu hai người đã cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-xuyen-khong-bi-cuon-vao-gioi-tai-phiet/2734216/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.