Mới đó đã gần một tuần trôi qua, Lý Hân vẫn không bước nữa bước ra khỏi phòng, sắc mặt cũng nhợt nhạt.
Đang uể oải thả người trên giường ngủ, bỗng nghe thấy tiếng chuông điện thoại vang lên, cô yếu ớt với lấy điện thoại nhìn tên, đó là Hoàng Gia Vũ.
Anh ấy chưa từ bỏ việc liên lạc với cô, suốt tuần này kể từ cái hôm ở cánh đồng hoa Tulip, có lẽ anh ấy cũng nhận ra lý do cô tránh mặt và không nghe điện thoại.
"Lý Phương Hân xin nghe ạ."
Cô vuốt đến chấp nhận và kê điện thoại lên tai.
Dù sao chuyện đã qua rồi, cô còn chẳng có quan hệ theo ''kiểu đó'' với anh ấy, nên lấy tư cách gì để cảm thấy khó chịu chứ.
Nghe được giọng nói mà hằng đêm thao thức nghĩ tới, Hoàng Gia Vũ như được reset lại trạng thái, quên hết những muộn phiền, lo lắng khi không liên lạc được với Lý Hân trong những ngày qua, anh kích động hỏi:
"Em, em cuối cùng đã nghe máy, thời gian này sao không đi làm? Anh không thể liên lạc được qua số điện thoại hay thư ký của em... Em còn giận anh sao?"
"Em không giận gì cả."
Từ giọng nói có thể nhận ra Gia Vũ đang rất lo lắng cho cô.
Đột nhiên Lý Hân cảm thấy tâm trạng khá hơn nhiều so với vừa rồi.
"Anh biết em đang giận dỗi điều gì, nhưng để chính miệng anh giải thích thì thật sự khó tin." Giọng Hoàng Gia Vũ tiếp tục vang lên từ đầu dây bên kia: "Nếu em có thể chắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-xuyen-khong-bi-cuon-vao-gioi-tai-phiet/2731475/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.