Kiều Trinh tới nơi tổ chức sự kiện, gặp riêng Hoàng Gia Vũ ở sau cửa tiệc.
"Tổng gián đốc, tôi đem theo như anh nói rồi."
"Kiểm tra cho kĩ lần nữa, vì nó khá quan trọng nếu trường hợp xấu xảy ra."
"Vâng."
Cuộc đối thoại ngắn ngủi kết thúc.
Kiều Trinh vào phòng WC kiểm trai lại thông tin trong điện thoại lần nữa và cẩn thận bỏ vào giỏ sách.
Bước ra ngoài, cô vô ý va phải một người.
"Ư... xin lỗi, tôi khôngー"
"Trợ lý Kiều?"
"Thư ký Tần?"
Ngạc nhiên nhìn Tần Vương trước mắt là người mình vừa va phải. Để ý mới thấy, cách Tần Vương mặc vest trông khác với lúc làm việc, có vẻ... quyến rũ hơn.
"A, tôi không cố ý, chỉ là đi vội quá nên..."
"Ừm, không sao mà, tôi cũng vội ra ngoài nên không chú ý xung quanh."
"Ahaha..."
Từ ngày Lý Hân chuyển công ty, Kiều Trinh chưa có cơ hội gặp lại Tần Vương lần nào. Bầu không khí vào ngày đầu tiên sau bấy lâu tương ngộ đó có chút ngượng ngùng.
"Anh, à anh đi cùng giám đốc Dương sao? Vậy anh ấy đâu rồi?"
"Hửm? Ư, à... thật ra, tôi đi rinh trang phục đắt tiền và đẹp mắt về cho mẹ, nên lần này chúng tôi đi riêng."
Tần Vương gãi má chậm trả lời, trong khi ngại ngùng tránh nhìn thẳng vào Kiều Trinh.
Như thể anh ấy nghĩ chuyện này thật xấu hổ.
"Vậy à, anh không cần ngại mà, tôi đến đây cũng vì chị gái(Lý Hân, vì xem cô ấy như chị gái) haha."
Mà, Kiều Trinh không nghĩ gia đình Tần Vương giàu có đến vậy, dù trước đó nhìn qua anh ấy cũng rất khí chất.
Lần đầu gặp còn nghĩ Tần Vương là giám đốc Dương.
Cô tự hỏi vì sao anh ấy lại làm việc cho Dương tổng trong khi có thể tìm được vị trí thư ký ở công ty tốt hơn, dựa vào thành tích và gia cảnh của mình.
"Cô nói phải trợ ký Kiều, nhưng vào trong thôi, sự kiện bắt đầu được một lúc rồi."
"Oh, quên bén, vào thôi."
Để Tần Vương đi phía trước, cô bẽn lẽn bước theo sau, thật không nghĩ bộ vest và cách anh ấy mặc nó hôm nay lịch lãm đến kì diệu.
Cứ như thư ký Tần cùng chức vụ với Dương tổng hay Hoàng tổng, anh ấy không phù hợp khí nói là một thư ký chút nào, và đến đây chỉ để chọn đồ thiết kế cho mẹ, thế thì gia thế không nhỏ đâu.
Tấm lưng sừng sững như bức tường lớn che hết tầm nhìn, Kiều Trinh đành phải chen vào ghế phía sau cách xa sân diễn cùng Tần Vương.
"Hoàng tổng đi đâu vậy? Bắt đầu được một lúc rồi đột nhiên anh bỏ đi."
"À tôi có chút việc vặt."
Quay lại vị trí ưu tiên, Hoàng Gia Vũ ngồi xuống tiếp tục xem trình diễn.
Những bộ trang phục của hai nhà thiết kế giữa hai công ty như đang cạnh tranh rất khốc liệt trên sàn catwalk.
Tuy nhiên Dương Phong không thể hiện chút nao núng khi nhận ra trang phục phụ đang mất ưu thế trước công ty TT, bởi hắn có ắch chủ bài - phục trang chủ chốt sẽ xuất hiện vào cuối buổi trình diễn.
''Đợi đi, Hoàng Gia Vũ, tôi sẽ khiến tất cả những gì anh đang có và sắp có phải sụp đỗ dưới chân tôi, như cái ngày của mười năm về trước." Dương Phong nghĩ vậy và thầm nhếch môi đầy kiêu ngạo.
1.
Canh chừng thời gian đã đến lúc trang phục cuối cùng lộ diện, Dương Phong âm thầm di chuyển đến ghế ngồi kế bên Hoàng Gia Vũ, khi đồng nghiệp của anh ấy rời đi.
"Cậu ngồi cùng tôi là có ý đồ?" - Mắt không nhìn, Hoàng Gia Vũ lạnh lùng hỏi người vừa ngồi xuống.
Tất nhiên đó là Dương Phong.
"Hả, sao hỏi vậy chứ? Đương nhiên là xem kết quả của bàn cờ này rồi."
"Kết quả?"
Khoanh tay và vắt chéo chân, Dương Phong nói với chất giọng tự mãn: "A\~ cậu đã sẵn sàng để nhìn sự sụp đỗ trong sự nghiệp của mình? Nó sắp diễn ra ngay tại đây và Lý Hân sẽ quay về với vị trí mà đáng ra cô ấy nên ở đó."
"Vị trí đáng ra?"
Hoàng Gia Vũ không đủ hơi sức để tâm sự kêu căng xem thường của Dương Phong, thứ anh bất mãn là hắn luôn nói về Lý Hân bằng vẻ mặt chắc nịt rằng cô ấy sẽ trở lại bên cạnh hắn.
Chẳng thể bình tĩnh khi ai đó động đến người mình yêu.
"Điên mất thôi."
Anh nghiến răng trong sự phẫn nộ.
Ngay lúc ấy, hai trang phục chủ chốt của hai công ty TT và Dương Thịnh xuất hiện, và cũng là hai cô gái thuộc về hai vị tổng tài ngồi dưới ghế khách mời.
"Đó, đó là..."
"...Chuyện gì đang xảy ra thế này?"
"Hai bộ trang phục đều xêm xác nhau, rốt cuộc đây là chuyện gì?"
"Đạo nhái! đạo nhái thiết kế thật không tin được!!"
Lý Hân và Lưu Vân bước ra, hai cô gái nhìn nhau và tiếng hét của khách mời nào đó đã khiến họ không thể tiếp tục màng Catwalk của mình, vì sốc.
Tuy đã nghĩ tới khả năng này, nhưng Du Minh không ngờ tác phẩm thiết kế mà anh dày công tạo ra lại bị đạo nhái lộ liễu đến vậy.
"Chuyện quái gì xảy ra!!"
Về phía Hoàng Gia Vũ, anh tính toán trước mọi khả năng xấu nhất nên chẳng lo lắng mấy, nhưng nét mặt của Lý Hân, có vẻ cô gần như chết lặng trên sàn diễn rồi.
Cũng đúng thôi, cả hai đều chảy một nữa dòng máu giống nhau, tuy nhiên luôn khác ngau ở mọi mặt.
Nay lại mặc một bộ thiết kế không khác nhau là mấy, hơn thế nữa, Lý Hân có lẽ tin Du Minh và nhận ra Dương Thịnh đạo nhái thiết kế.
Mặt Lý Hân tối sầm như màng đêm, bỗng ngước nhìn Lưu Vân: "Em... em rốt cục đã có chuyện gì?"
"Cái, cái này, em,em thực sự không biết."
Đương nhiên là nói dối, cô ta biết rõ mọi thứ nhưng chẳng ngờ được Dương Phong hắn chỉ thay đổi mỗi màu chủ đạo và độ dài váy.
"Nói dối, đây chính là đạo nhái, chẳng lẽ em chưa từng được hắn cho xem qua?"
"...E,em, chị à em không..."
「Ôi không tôi được biết tình hình không tốt nên đã nhanh chóng lên sân khấu, cảm phiền buổi trình diễn kết thúc tại đây và mời mọi người di chuyển đến khu đại tiệc phía bên kia ạ」
MC nhận được không tin đạo nhái ngay trên sàn diễn nên lập tức phải bỏ dở đĩa bánh kếp và chạy tới giải quyết tình hình.
Xem ra mọi thứ đang rất căng thẳng, giữa hai cô người mẫu hàng đầu, hai công ty nổi tiếng trong và ngoài nước.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]