Cầm sấp tài liệu Lưu Vân đưa cho, trằn trọc không thể chợp mắt nổi.
Lý Hân đọc và nghĩ về nó rất nhiều.
Cái chết của cha mẹ tưởng chừng là một vụ tai nạn hoá ra lại bị sát hại. Cô đã nghi ngờ từ ngay lúc đầu, dù chỉ là cảm giác nhưng nó đã đúng.
Sau đó, Lý Hân liên hệ với luật sư nhờ điều tra và phân tích lại toàn bộ vụ việc năm đó, cộng với chứng cứ Lưu Vân mang cho, cô sẽ bắt Lưu Vũ trả giá cho lòng tham của mình.
Tuy khi nhắc tới cha mẹ, Lý Hân không còn khó thở và quá đau buồn nữa, chỉ là nổi nhớ vẫn chưa nguôi ngoai, sau khi trả được mối thù này, cô sẽ sống với cuộc đời hoàn toàn mới.
Lý Hân nghĩ vậy rồi khép mắt chìm vào giấc ngủ.
Đên hôm sau.
Cô nói việc này cho Hoàng Gia Vũ, anh bất ngờ và ôm cô vào lòng, bằng giọng dịu dàng hơn nữa: "Em đã vất vả rồi, nếu bắt ông ta đền tội, anh có thể giúp gì không?"
Nghe được những lời đó Lý Hân rất vui, nhưng rồi cô lắc đầu mĩm cười: "Không đâu, em muốn tự mình thắng kiện và chính mắt nhìn ông ta ngồi tù. Dù vụ việc xảy ra rất lâu rồi, em vẫn sẽ dựa vào tất cả mọi thứ mình có để đẩy ông ta xuống vực.''
Nếu là người bình thường khi nghe những lời này hẳn sẽ rất hoảng sợ, nhưng Gia Vũ chỉ xoa nhẹ lên mái tóc mềm mại của Lý Hân, biểu cảm đồng tình.
Vì anh không thể hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-xuyen-khong-bi-cuon-vao-gioi-tai-phiet/2731453/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.