🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Dịch: Minovan

Đến buổi trưa, tôi tìm được một gói sủi cảo đông lạnh duy nhất ở trong tủ lạnh để cải thiện bữa ăn cho Lâm Tư Thông. Một gói sủi cảo đông lạnh này có 12 viên, tôi chia cho Lâm Tư Thông 8 viên còn tôi ăn 4 viên, rồi tự úp cho mình một bát mỳ Khang sư phụ vị hải sản tổng hợp. Lâm Tư Thông tỏ ra không hài lòng với việc nhân tôm trong sủi cảo ít đến không thể ngờ được nhưng nhìn thấy tôi ăn mỳ với nhân tôm đến cặn cũng không còn thì liền tỏ ra vô cùng cảm kích trước sự nhân từ của tôi.

Ăn no nê xong, tôi tuân theo lời dặn dò của Lâm đại nhân đưa Lâm Tư Thông đến nhà sách ở Trung Quan Thôn (*được ví như thung lũng Silicon của Trung Quốc). Hai ngày hôm nay tuyết bay đầy trời, thời tiết lạnh giá, tôi lấy chiếc khăn quàng cổ màu vàng của Lâm Tư Thông quấn cho thằng bé mấy vòng mà không sao quấn được thành hình dạng cái bánh tét mà trước đó Lâm đại nhân quấn mà trông nó càng giống một đống phân hơn. Thế nên tôi quấn bừa vài vòng rồi thắt chặt một cái, rồi đội thêm cho Lâm Tư Thông một cái mũ đầu hổ mà trước đó tôi vừa mua trên Taobao. Nhìn thấy Lâm Tư Thông đã đủ ấm áp thì tôi mới hài lòng dắt tay nó đi.

Trong ký ức của tôi, đã 4,5 năm rồi tôi không đi đến nhà sách. Việc tải sách file TXT và đọc trực tuyến, hai phương thức nhanh chóng ấy đã khiến tôi quên mất cái cảm giác đứng tìm mua sách

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-von-luong-thien/423698/chuong-14.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tôi Vốn Lương Thiện
Chương 14: Nắm tay
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.