Du Bạch khẽ cau mày, những câu hỏi dồn dập của Trần Phi Dự khiến cậu không kịp trở tay, kỳ thật Du Bạch chưa bao giờ cân nhắc đến những vấn đề này.
Du Bạch là người rất cảm tính. Trần Phi Du từng trêu Du Bạch là nghệ sĩ Du, trong mắt nghệ sĩ người ta chỉ nhìn thấy ánh sáng và bóng tối, nào có chỗ chứa Tự nhiên hay Xã hội chứ. Bạn đã bao giờ thấy một nhà nghệ thuật nào có kế hoạch cuộc đời tỉ mỉ chưa?
Dù sao thì Du Bạch cũng không có.
Cho dù Trần Phi Dự không hỏi chuyện này, thì việc Du Bạch lựa chọn Xã hội hay Tự nhiên rất có thể sẽ phụ thuộc vào sự lựa chọn của sếp Du. Nếu ổng bảo cậu chọn cái này cậu sẽ cố ý chọn cái khác.
Cứ thế đấy, thậm chí còn rất trẻ con, không có chút trách nhiệm nào với bản thân, nhưng Du Bạch chắc chắn sẽ làm thế.
Trần Phi Dự thấy Du Bạch hồi lâu không trả lời, trong lòng trầm xuống, có chút khó tin: "Cậu thật sự chưa từng nghĩ tới à?"
Dưới cái nhìn có phần hung hăng của Trần Phi Dự, Du Bạch chậm rãi gật đầu.
"Moá." Trần Phi Dự không ngờ trên đời lại có người như vậy, không khỏi chửi một tiếng, sau đó bắt lấy bả vai Du Bạch kéo đi, "Chúng ta ra ngoài nói chuyện."
Du Bạch gãi tóc, miễn cưỡng đi theo Trần Phi Dự lên sân thượng.
Bây giờ đang là giờ nghỉ trưa nên bên trên không có ai cả. Du Bạch tìm một chỗ mát mẻ có bóng râm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-voi-ten-cung-ban-cha-ua-gi-nhau/3489646/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.