Triệu Kiện lơ là mất cảnh giác, khuỵu thẳng gối xuống. Miễn cưỡng dùng khuỷu tay chống đỡ, cả người mới không nằm rạp trên mặt đất. Triệu Kiện cố hết sức thoát khỏi gọng kìm của Du Bạch, nhưng hai chân Du Bạch lại ghìm chặt cổ hắn, một chữ hắn cũng không thốt ra được.
Về phần đám người Triệu Kiện mang tới, bị Du Bạch bất ngờ từ trên trời nhảy xuống dọa té đái, sợ hãi lùi về sau hai bước.
Du Bạch cúi đầu quan sát phản ứng của Triệu Kiện, nói: "Nợ cũ giữa tao và Triệu Kiện không liên quan đến tụi mày, nếu muốn ra mặt thay nó, cũng được thôi, xếp hàng bốc số đi."
Du Bạch nói xong, không đợi đám người kia kịp phản ứng lại đã kẹp chặt hai tay Triệu Kiện, đầu gối trực tiếp ghì vào lưng hắn, ấn mạnh đầu hắn xuống đất: "Cái này, trả cho Chu Tử Lâm."
Từng động tác dơ bẩn của Triệu Kiện trên sân bóng rổ, Du Bạch đều nhớ rõ mồn một.
"Cái này, cho Từ Tri Lâm." Du Bạch cong gối thúc một cú vào bụng Triệu Kiện.
"Cái này, nợ Trần Phi Dự." Du Bạch giẫm mạnh lên đầu gối của hắn.
Du Bạch đá vào bụng Triệu Kiện lần cuối, buông lỏng tay ra khỏi người hắn, đứng sang một bên: "Nếu còn thấy không phục, có thể đến tìm tao."
Triệu Kiện bị Du Bạch chiếm hời, còn chưa kịp mở miệng nói được lời nào.
Hắn chưa bao giờ thấy Du Bạch trong bộ dạng này.
Học sinh cấp hai đánh nhau, có lần nào hai bên không kéo theo một nhóm người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-voi-ten-cung-ban-cha-ua-gi-nhau/3386949/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.