Trong quán cà phê, căng thẳng ngày càng gia tăng. Tôi cảm thấy nhiệt độ xung quanh có vẻ lạnh hơn bình thường. Cố Tư Thành và Hạ Diễn ngồi đối diện nhau, còn tôi và Hạ Phi đang ngồi quan sát ở một bàn khác.
Hạ Phi thấp giọng nói với tôi: "Chị Diệp Ly, anh trai em lấy trộm điện thoại của em, em không đưa cho anh ấy. Chỉ không ngờ là trước đó chị đã thích anh ấy đến vậy."
“Trước đây không phải là chị bị mù sao?” Tôi cười khúc khích nhìn thằng bé.
Cậu ấy khịt mũi giận dữ: “Chị cũng nói là sẽ không thích Cố Tư Thành mà, em biết giữa chị và anh ấy chắc có những điều khó nói. Ngày hôm đó đến nhà chị, nhìn ánh mắt của chị, em có thể biết giữa hai người có gì đó rất mập mờ."
"Vậy tại sao em còn theo đuổi chị?"
Thằng bé cười lạnh, tỏ vẻ gian tà nhìn tôi: “Nếu em không theo đuổi chị, anh Tư Thành sao có thể chủ động nói lên tình cảm của mình?”
Tôi kinh ngạc nhìn nó, không ngờ nó quan tâm tới tôi như vậy: “Vậy là em cố ý à?”
"Thật ra thì không hẳn là vậy, phần lớn lý do là vì em cũng thích chị."
Tôi nhìn nó rồi nói một cách đầy chân thành: “Tiểu Phi, khi nào em tìm được tình yêu đích thực, em sẽ biết cảm giác mà em ngộ nhận đó là yêu nhưng thật sự không phải.”
Cậu bé nhún vai: "Ai biết được, chúng ta sẽ cảm thấy như thế nào khi thời cơ đến."
Tôi quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-vo-tinh-ngu-voi-truc-ma/3328189/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.