2
Sau khi nhìn thấy người bị tôi va vào là anh ấy, tôi lắp bắp mãi và thậm chí không thể nói lời xin lỗi.
Anh đỡ lấy tôi rồi nói một cách thờ ơ: “Cẩn thận.”
Tôi phục hồi tinh thần lại, rồi nhìn anh ấy với vẻ mặt cực kỳ hối lỗi: "Tôi xin lỗi, anh Cố."
Anh ta đưa chìa khóa xe, chỉ cho tôi nơi để xe rồi rời đi mà không nói gì thêm. "Tôi có một bộ đồ trong xe, lấy nó giúp tôi, rồi mang đến văn phòng của tôi là được."
Tôi sững người tại chỗ, mất một lúc mới phản ứng lại được. Khi tôi đến văn phòng anh ấy để đưa quần áo, gõ cửa không có ai trả lời nên tôi mở cửa đi thẳng vào trong. Không ngờ rằng vừa mới đặt quần áo lên bàn, thì cửa phòng khách đột nhiên mở ra.
Anh ấy chìa cánh tay thon dài ra để lấy: "Mang quần áo đến đây cho tôi."
Đi tới cửa phòng, tôi nũng nịu đưa cho anh, phải cố gắng để còn có cơm mà ăn: "Anh Cố, quần áo đây ạ."
Anh ra mở cửa, đập vào mắt tôi là nửa thân trên trần trụi của anh. Thân hình vạm vỡ bỗng dưng xuất hiện trước mặt tôi, khiến tôi nuốt nước bọt mấy lần.
Người đàn ông này quả thực quyến rũ đến đáng sợ. Năm năm trước dáng người của anh đã đẹp đến mức khiến tôi đỏ mặt, tim đập thình thịch, bây giờ lại tăng thêm vẻ trưởng thành của thời gian.
Anh sở hữu bờ vai rộng và vòng eo thon, làn da rám nắng hơn trước,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-vo-tinh-ngu-voi-truc-ma/3328181/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.