Thiệu Đường cúi xuống bàn cười đôi mắt cong thành hình trăng non, Yến Minh Phong bất đắc dĩ nhìn cậu một cái, nói với nam sinh: "Ngồi xuống đi, về sau không được nói chuyện trong giờ học."
"Vâng, cảm ơn thầy."
Nam sinh nơm nớp lo sợ ngồi xuống, an an tĩnh tĩnh không dám nói nữa, nhưng chẳng được bao lâu liền nhịn không được truyền một tờ giấy cho Thiệu Đường, "Cậu có cảm thấy thầy giáo luôn nhìn về phía chúng ta không?"
Thiệu Đường nghĩ thầm tôi đương nhiên biết tôi còn vứt cho hắn vài cái liếc mắt đưa tình nữa mà, nhưng viết trên giấy lại là: "Không có đi, cảm giác của cậu sai rồi."
Nam sinh không tin, không quá vài phút lại viết: "Thầy giáo chính là luôn nhìn về bên này, tôi không cảm giác sai! Có phải vì cậu mang mũ khẩu trang không, đi học còn không lấy sách làm hắn cảm thấy cậu không tôn trọng hắn?"
Thiệu Đường: "......"
Tôi nếu mà không mang mũ với khẩu trang thầy giáo các cậu sẽ ngay lập tức kết thúc tiết học đi ra ngoài cùng tôi có tin hay không.
Thiệu Đường tiếp tục lừa dối cậu ta: "Không có đi, không phải nói có rất nhiều người khoa khác nghe danh mà đến dự tiết hắn sao?"
"Phải không?" Nam sinh vẫn là nửa tin nửa ngờ, cậu ta nhanh chóng viết nói: "Vậy vì sao cậu lại muốn che kín mít như vậy, tôi cảm giác cậu không giống như là học sinh."
Thông minh đấy.
Thiệu Đường dứt khoát không trả lời lại, ánh mắt ý bảo cậu ta nghiêm túc nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-ve-nguoi-trong-sach-tro-thanh-su-that/3489896/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.