"Thứ nhất, anh không được đi lung tung khắp nơi."
Cậu vừa nói vừa quan sát thần sắc đối phương, thấy hắn không có bất mãn gì, cậu mới tiếp tục nói: "Thứ hai, không được nói lung tung. Người khác hỏi anh cái gì, anh gật đầu là -- à không, anh mặt vô biểu tình là được, tôi sẽ lựa mà trả lời."
Nam nhân không có ý kiến.
"Thứ ba, lúc anh muốn biến mất thì phải nói với tôi một tiếng, tôi tìm nơi không người để anh đi."
Bằng không biến mất trước mặt bao nhiêu người như vậy, thì cậu có trăm cái miệng cũng không giải thích được.
Yến Minh Phong nhíu mày: "Ta không rõ ràng lắm."
Thiệu Đường nghi hoặc: "Cái gì không rõ ràng lắm?"
"Khi nào biến mất."
Thiệu Đường: "......"
Đây đúng là thỉnh tôn đại Phật.
"Sao lại không rõ ràng lắm cho được?"
Không phải là tỏ vẻ mình là người có họ tên, cả mặt viết chữ lão tử là đại gia sao, cuối cùng thì chính mình bao giờ biến mất cũng không biết?
Yến Minh Phong lạnh lùng nhìn cậu, "Không phải là được ngươi vẽ ra sao?"
Thiệu Đường bị nghẹn một chút, lúc này lại thừa nhận là cậu vẽ sao, chẳng phải vừa mới còn nói cậu không có quyền can thiệp sao!
"Thiệu Tiểu Đường!" Hứa Tiêu ở bên ngoài chờ không kiên nhẫn, đập cửa hai cái: "Cậu lại làm cái gì vậy, nhanh lên!"
"Tới liền." Thiệu Đường đáp lại một câu, sau đó mặt vô biểu tình nhìn nam nhân: "Vậy anh vẫn là chờ ở chỗ này đi."
Yến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-ve-nguoi-trong-sach-tro-thanh-su-that/2902937/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.