"Mấy ngày trước bảo ngươi làm mấy thứ đó đâu rồi?"
Nam Trúc vội vàng lấy ra một cái bọc nhỏ đưa qua, "Đây ạ, tú nương mới đưa tới."
Yến Minh Phong rút ra "Áo sơ mi" kia, trầm mặc nhìn hồi lâu, nói: "Ngươi có nói với bọn họ đây là quần áo không?"
"Có, có nói....."
Yến Minh Phong kéo cổ áo chỉ bé bằng cổ tay, ném cho hắn: "Ngươi chui thử vào đây xem."
Nam Trúc cứng đờ người.
Yến Minh Phong xoa xoa thái dương, bất đắc dĩ nói: "Cầm đi làm lại lần nữa."
"Vâng." Nam Trúc ôm quần áo, do dự nói: "Công tử, nếu không có chuyện gì, ta lui xuống trước."
"...... Từ từ."
Nam Trúc lập tức dừng chân lại: "Công tử ngài còn chuyện gì phân phó sao?"
Yến Minh Phong có chút do dự, hắn lặng im chốc lát, mới chậm rãi hỏi: "Vẻ ngoài ta thế nào?"
Nam Trúc: "???"
Yến Minh Phong mặt trầm xuống: "Trả lời ta."
Chẳng lẽ rất xấu?
Nam Trúc lắp bắp nói: "Diện mại của công tử ngày tất nhiên là, tất nhiên là vô cùng tuấn mỹ, khó có người địch bằng."
Vì sao công tử lại đột nhiên hỏi vấn đề này, ngài ấy chẳng phải luôn không thèm để ý dung mạo sao?
Yến Minh Phong thấy hắn ấp úng, lần đầu tiên trong đời nghi ngờ dung mạo của mình, chẳng lẽ là bởi vì trọng sinh, dung mạo cũng vì vậy mà xảy ra biến hóa.
Hắn nhớ tới gương mặt xấu xí trong cái hộp đen kia, sắc mặt càng thêm âm u, "Đi lấy gương đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-ve-nguoi-trong-sach-tro-thanh-su-that/2902931/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.