Edit: Ngũ Ngũ
Reloader: tiểu BạchPhương Nghị đã sống được 37 năm, chuyện cười từng nghe nhiều không kể xiết, hiện tại lại nghe thêm một chuyện hoang đường nữa.
Triệu Đại Long bờ môi phát run, “Cảnh sát Phương, tôi nói thật đó! Thật sự là tin nhắn của anh trai tôi!”
Phương Nghi hút thuốc một hơi, “Ý của anh là anh trai anh tự mình trèo lên cột cờ tự tử, lại tự mình trèo xuống cột cờ, rồi chạy đến phòng trực ban cầm điện thoại gửi tin nhắn cho anh, nói cho anh biết, anh ta lạnh quá?”
“Tôi không biết… Tôi không biết…” Triệu Đại Long mở to mắt, bên trong giăng đầy tơ máu, “Anh ấy nói anh ấy lạnh quá, cảnh sát Phương, anh trai tôi, anh trai tôi chết vào giờ nào? Là buổi sáng đúng không?”
Sắc mặt của hắn tái nhợt, tay siết chặt thành nắm đấm, vừa đáng thương lại vừa tuyệt vọng nhìn qua Phương Nghị, cả người đều ở trạng thái điên cuồng.
Phương Nghị búng tàn thuốc, ngữ khí không thay đổi, “Là rạng sáng, bên khám nghiệm tử thi đã xác nhận, Triệu Đại Long, tôi đề nghị anh nên đi gặp bác sĩ tâm lý.”
Tình trạng của người thanh niên này rất không bình thường.
Triệu Đại Long lớn tiếng gào thét, “Tôi không điên!”
Hắn nhào qua siết lấy cánh tay Phương Nghị, điên cuồng hét, “Anh trai tôi nhất định là chết vào buổi sáng, các người nói dối, tôi sẽ kiện các người, kiện các người…”
Phương Nghị xoa xoa thái dương: “Tùy anh.”
Bản án của Trương Đại Hổ là do y tiếp quản, tất cả tư liệu đều chứng thực là hắn chết vào rạng sáng, nguyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-van-luon-di-theo-cau/40055/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.