Câu này Trịnh Thư Mỹ hoàn toàn đồng ý với Hạ Thiên, đời trước Trịnh Thư Mỹ quả thật yêu Thừa Hàn Triết đến chỉ còn nửa cái mạng , 'Trịnh Thư Mỹ' của thời gian này chỉ hận chưa thể moi cả tim gan phèo phổi ra bán để biến bản thân cùng một tầng lớp với họ, ngày ngày bám lấy Thừa Hàn Triết chính là điểm tựa lớn nhất để cô không bị phân biệt đối xử mặc dù trên thẻ sinh viên vẫn một màu xanh dương rất gai mắt Trịnh Thư Mỹ
Cô trẻ con đến nỗi, cả một đời sau này màu xanh dương chẳng còn xuất hiện trong cuộc sống hằng nhày của cô, nó như vết nhơ, là bóng ma tâm lí vô cùng sâu sắc mà Trịnh Thư Mỹ mãi sau này dù đã thành đạt, dù đã trở thành vợ của Thừa Hàn Triết, cô vẫn không thể nào buông xuống được
Thừa Hàn Triết thuở mới lớn vẫn là thiếu niên coi mặt mũi hơn mạng sống, Trịnh Thư Mỹ dù não tàn trong chuyện tình cảm nhưng về học lực vẫn là một học bá hàng thật giá thật
Cô đặt hắn lên đầu quả tim, tài nguyên dồi dào nào cô cũng dành cho hắn
Kể cả vị trí ở căn tin những buổi trưa mà sức đầu mẻ trán mới giành được, hay quyển sách, bài luận, họp nhóm, điểm cộng, suốt bốn năm đại học, chỉ thiếu việc chưa bế Thừa Đại thiếu gia kia vào tolet hộ, Trịnh Thư Mỹ chưa làm thì còn lại cô đều giúp Thừa Hàn Triết xử lí nốt
Đổi lại hắn ta sẽ cho cô một chân "bạn gái tin đồn", không phủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-vai-ac-nhung-trong-sinh-thanh-vai-chinh/2935051/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.