Vì là một tỉnh lẻ lân cận thành phố, còn giáp biển nên dân cư khá thưa thớt, Tạ Tần và Trịnh Thư Mỹ phải đi một lúc lâu mới tìm được chỗ bán quần áo
Tạ Tần đến đây rất thường xuyên, nhưng hầu hết anh đều quay về trong ngày, càng không có thời gian đi xung quanh thăm thú huống chi là người trọng sinh như Trịnh Thư Mỹ
Đời trước của cô thì xem như đừng nhắc tới đi, từ lúc bước cấp ba đến khi xác định được nhân duyên của mình với Thừa Hàn Triết và tận lúc chết đi thì Trịnh Thư Mỹ chỉ quay quẩn trong chuỗi ngày chỉ có bận rộn và bận rộn hơn
“Cô ơi, quần áo này bán thế nào ạ?” Tạ Tần bước vào một sạp đồ khá lớn, có thể xem như lớn nhất ở chơ này
Trịnh Thư Mỹ bước theo bước chân Tạ Tần, cô nhìn thấy một phụ nữ béo ụ với túi tiền đeo chéo ở thắt lưng, chưa kể đôi lông mày như cặp kiếm nhật to tướng trên gương mặt đầy phấn và mỡ kia
Thật là bắt mắt a…
Người phụ nữ kia liếc thấy Tạ Tần ngũ quan sáng ngời, dáng dấp công tử da trắng thịt mềm thì hai mắt sáng rỡ như đèn xe ô tô, cô ta nhúc nhích tấm thân ngọc ngà của mình tiến gần hơn với Tạ Tần, nụ cười kéo rộng đến mang tai, rất vui vẻ mà chào đón
“Ấy gu, con trai nhà ai mà đẹp thế này”
Tạ Tần có vẻ vẫn còn kiên nhẫn, anh lịch sự đáp:
“Cháu không phải dân ở đây”
“Biết ngay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-vai-ac-nhung-trong-sinh-thanh-vai-chinh/2935013/chuong-32.html