Bên ngoài cánh cửa vừa đóng kính kia, một thân ảnh cao ráo khoác lên người bộ âu phục tối màu, chân mang giày tây rất trang nhã cùng cặp kính gọng bạc sáng loá đang khoanh tay đợi sẵn
Trịnh Thư Mỹ vừa ra đã nhìn thấy anh trầm ngâm đứng đó, sự ấm ức, lạnh lẽo, sắt bén vừa nãy liền biến mất trong đáy mắt, đôi mắt hạnh trong trẻo liền quay về
“Tạ đàn anh, sao anh lại ở đây?” Trịnh Thư Mỹ tiến đến hỏi
Tạ Tần nghe giọng cô mới ngước mắt, anh nhìn gian phòng kia, lại nhìn Trịnh Thư Mỹ như đang xác nhận những con sói đội lốt người đó có làm mất cọng lông nào sóc nhỏ của anh không
“Tôi nghe thông báo tên em nên đến xem thử, họ có làm khó gì em không?”
“Hả…? Không, họ chỉ hỏi tôi vài câu rồi bảo tôi về, khi nào có thông báo mới họ sẽ liên lạc”
“Ừm” Tạ Tần nhìn đồng hồ
“Tôi còn có việc phải làm nên không ở trường vài ngày”
Tạ Tần đưa chiếc túi nhỏ đang cầm trên tay cho Trịnh Thư Mỹ, cô theo quán tính cầm lấy rồi đưa mắt vào bên trong xem
“Cái này là điện thoại di động mà, anh đưa nó cho tôi làm gì?”
“Tôi biết nếu xin số em để liên lạc em chưa chắc sẽ cho, trong đây chỉ có số của tôi, nếu em muốn lưu số người khác thì sử dụng điện thoại của em, với tư cách chủ tịch câu lạc bộ, tôi cần liên lạc với hội viên của mình khi cần thiết”
Trịnh Thư Mỹ biết trả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-vai-ac-nhung-trong-sinh-thanh-vai-chinh/2935000/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.