Sau một khoảng lặng kéo dài thì âm thanh hồi đáp là tiếng sụt sịt khe khẽ của Trịnh Thư Mỹ
“Tạ Tần, anh thật sự thích tôi phải không?”
“Ừm..”
“Mặc dù tôi không có tình cảm với anh anh vẫn thích tôi sao?”
“Ừm..”
“Tạ Tần, tôi rất xấu”
“Tôi không thích em bởi vì em đẹp, và em không xấu”
Tạ Tần chỉ có thể đặt tầm mắt vào khoảng không trước mặt để đáp dời Trịnh Thư Mỹ vì cô vẫn còn gục đầu trong lòng ngực của anh
Trịnh Thư Mỹ lại mang giọng đầy nước của mình nói tiếp:
“Tính tình của tôi chẳng ai ưa, tôi không phải người tốt”
“Tôi không cần một thánh nhân nhìn vạn vật đều phát lòng từ bi”
“Nếu…” Trịnh Thư Mỹ ngập ngừng: “Nếu..anh biết được chuyện tôi đã làm, biết được con người thật của tôi, anh sẽ ghét tôi thôi”
Tạ Tần thở dài: “Tôi chưa từng ghét em”
“Tạ Tần, anh nói anh muốn tôi làm bạn gái của anh, còn tính không?”
“Còn”
Trịnh Thư Mỹ dùng ngón cái bấm mạnh vào ngón trỏ như một cách thức kiềm chế sự thay đổi mạnh mẽ trong suy nghĩ, cô tựa đầu nơi lòng ngực Tạ Tần nên nghe rất rõ nhịp tim của anh, nó vẫn đều đều vang lên sau mỗi câu nói cô phát ra như chính gương mặt của anh vậy
Dường như không có một rung động mãnh liệt nào để Trịnh Thư Mỹ nghe được dù chỉ một chút
Trái tim của Tạ Tần, hình như nó còn lạnh lẽo hơn cả cô..
“Tôi đồng ý với yêu cầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-vai-ac-nhung-trong-sinh-thanh-vai-chinh/2934984/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.