Tôi ngay lập tức mặc kệ tất cả rồi vắt chân lên cổ bỏ chạy.
Ờm tôi chính là rất không có tiền đồ mà bỏ chạy.
Đóng mạnh cửa lại, lúc này hai chân tôi đã mềm nhũn, tay tôi ôm lấy hai má đã nóng bừng.
Xấu hổ quá huhu…
Chắc bây giờ trong lòng Giang Hạo đang hung hăng cười nhạo tôi rồi ấy chứ…
Không! Chắc chắn anh ấy nghĩ tôi là một đứa mê trai!
Ôi trời ơi, ch.ết tui.
Ngay lúc này thì điện thoại tôi có tiếng báo tin nhắn tới. Chính là chị họ tôi chứ còn ai vào đây nữa.
Chị họ: Mập Mập, mẹ em đi chưa?
Tôi: Đi rồi.
Chị họ: Haiz, là lỗi của chị…
Tôi: Không sao đâu, chuyện này sớm muộn gì mẹ em cũng phải biết thôi.
Bên phía chị họ không có động tĩnh gì, một lúc sau mới hỏi tôi: Vậy ngày mai chị qua bên đó thăm em, sẵn tiện chào hỏi đàng hoàng lại với bạn trai em luôn.
Tôi vừa định từ chối thì bỗng suy nghĩ lại.
Nhờ Giang Hạo đóng giả làm bạn trai tôi lần nữa sao? Đúng rồi! Đây chính là lí do để chứng minh cho Giang Hạo biết rằng tôi không phải là một đứa mê trai*.
Vì vậy, tôi quyết định mời chị họ tôi hôm nay sang nhà tôi ăn tối.
Sau khi ổn định lại cảm xúc, tôi sang phòng Giang Hạo gõ cửa: “Giang Hạo, buổi tối chị họ em sang đây ăn cơm đấy.”
Nhưng đợi cả buổi trời mà tôi vẫn không thấy ai trả lời.
Trong lúc tôi nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-va-sep-cu-tro-thanh-ban-cung-nha/2559383/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.