Vẫn như mọi ngày, sáng đi học tôi cũng sẽ gặp khuôn mặt của Nguyễn Minh Tề, nhưng lần này cậu ta không nói gì chỉ lẳng lặng đạp xe sau lưng tôi mà thôi, vẻ mặt cứ như một con chó bị chủ bỏ rơi vậy. Tôi không quan tâm hành động của cậu ta, mà cứ việc đi tuyến đường cho mình mà thôi.
Khi vào lớp, mọi người trong lớp đều đến bàn của tôi mà hỏi thăm sức khỏe của tôi vì sự việc hôm qua, tôi đáp không sao để bọn họ không cần phải lo vì tôi. Mọi người nghe tôi nói vậy đều vô cùng an tâm mà về vị trí ngồi của mình. Lan Thanh ngồi bàn trên quay xuống mà nói:
" Ánh, bà cách xa con nhỏ Ái Nhi đó một chút đi, tui thấy mỗi lần bà đi dính tới nó là có điềm à "
" Cô ta chắc chắn là đồ sao chổi!’’
Tôi chỉ cười thích thú với câu nói ấy của cô bé, có điều phải để con bé thất vọng rồi nếu cách cô ta quá xa thì sao mà lấy được điểm ác nữ chứ, ở gần cô ta mới chơi được những trò thích thú ấy.
Chuông reo, tiết vào học lại bắt đầu.
Đến giờ nghỉ trưa, vì phải có việc nên tôi không đi ăn với Lan Thanh được mà đi cùng với Nguyễn Nam Phong đến phòng làm việc của các giáo viên, do chủ nhiệm lớp muốn nói chuyện với chúng tôi.
Chủ nhiệm lớp của tôi lúc trước là cô dạy anh văn nhưng do cô đang nghỉ thai sản nên được thay thế bằng thầy dạy thể dục, nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-va-nhan-vat-phan-dien-ket-hon-voi-nhau-sao-/3470647/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.