Không ngờ tôi lại có dịp gặp lại hai đứa trẻ ấy, nhìn vẻ mặt của Amory nhìn tôi bây giờ chắc cũng có chút bất ngờ với sự việc đó. Mặc dù sự việc đó cũng lâu rồi nhưng tôi cũng không muốn đề cập đến nó vì dù sao cứu bọn trẻ cũng xuất phát từ một chút trong kế hoạch của tôi.
" Chuyện đó cũng lâu rồi mà mấy nhóc vẫn còn nhớ mặt chị à " Tôi cười dịu dàng mà nhìn bọn trẻ.
" Chị là ân nhân của tụi em mà, anh trai nói phải nhớ ơn những người đã giúp mình " Cậu bé nói
" Em là Arnold, còn đây là anh trai và em gái của em ạ " Cậu bé hào hứng mà giới thiệu về mình
" Em…là Celina" Cô bé kéo tay tôi mà nói thủ thỉ
Dáng vẻ của bé gái có chút nhút nhát nhưng cũng có chút đáng yêu.
" Chị là Rosabella " Tôi nói
" Celina, chúng ta biết tên chị ấy rồi nè, hoan hô " Cậu bé chạy đến kéo tay em mình mà cười rộ lên để lộ những chiếc răng khểnh nhỏ nhắn.
Sau đó lại chạy đến chỗ Amory mà hào hứng thêm một lần nữa. Đúng là trẻ con đáng yêu thật ấy nhĩ.
" Tôi không ngờ người đó lại là công nương đấy " Amory nói.
" Bất ngờ lắm à, chỉ là tiện đường nên giúp một chút thôi. Anh đừng quá nặng ân tình này"
Nói xong tôi tạm biệt Amory và hai đứa trẻ ấy một lần nữa và ra về. À, còn phải mua lại phần bánh mà tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-va-nhan-vat-phan-dien-ket-hon-voi-nhau-sao-/3443482/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.