" Cái gì…" Bà ta quay qua nhìn tôi, vẻ mặt vô cùng tức giận mà nói
" Vì cái gì mà tao không được ở nhà của mình. Đây là nhà tao, tao có quyền ở hoặc không ở…"
" Dì hiểu lầm lời cháu nói rồi " Tôi giả vờ vô tội mà nhìn bà ta.
Bà ta sửng người, nheo mắt mà nhìn xem tôi lại muốn giở trò gì với bà ta.
" Cháu sở dĩ nói dì không thể ở đây vì dinh thự Henry nay đã bị người khác theo dõi thường xuyên rồi ạ." Tôi tỏ vẻ thấp thỏm mà nói nhỏ
Phòng khách của dinh thự hiện ở 4 người nhưng hết 3 người vô cùng hoang mang trước lời mà tôi mới nói lúc nãy. Và đương nhiên là thật, tay sai của nam chính vẫn còn ở dinh thự mà.
" Làm…làm sao có thể…" lão cha già của tôi lẫm bẩm lời nói trong miệng
" Lời này của ngươi…là thật sao" vẻ mặt của bà dì cả của tôi vô cùng tái nhạt, có vẻ như bà ta đang lo sợ.
" Vâng ạ. Con không biết là ai làm chuyện này nhưng con có một linh cảm là kẻ ấy vô cùng hận gia tộc và cha của con" Lời nói tôi cố giả vờ như đang run sợ
" Vì vậy con không dám mạo hiểm để cho dì và anh họ ở lại, con sợ…lỡ như…"
" Câm miệng, không được nói chuyện xúi quẩy như vậy"
Tôi tỏ ra có chút sợ hãi, nhút nhát,cúi đầu mình.
" Chị, chị nhớ ra em hai có kêu chị qua nhà vào tối nay.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-va-nhan-vat-phan-dien-ket-hon-voi-nhau-sao-/3392550/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.