Ngày hôm sau, những tia sáng chiếu vào qua khung cửa sổ, xen kẽ nhau, tia sáng xuyên vào căn phòng, mang lại một chút hơi ấp của buổi sáng… Hôm nay là một ngày nắng đẹp và hôm nay dinh thự chúng tôi tiếp đón một vị khách
" Chào buổi sáng, thưa công nương " một người tên là Eric, tự xưng mình là trợ lý của lão già nhà tôi đến gặp để nói về chuyện làm ăn.
" Chào buổi sáng, anh là trợ lý của cha tôi sao " Tôi ngồi ở phòng khách cười thân thiện với anh ta.
" Vâng, tôi đến đây là muốn đưa báo cáo doanh thu của cửa hàng lần này cho ngài công tước xem. Đồng thời mong ngài ấy tìm ra phương pháp cứu lấy cửa hàng ạ " Anh ta nói
" Vậy à, hôm nay là ngày cuối ông ấy đi công tác trở về. Anh có thể ngồi đó đợi một chút được không " tôi nói.
" Được ạ, thưa công nương " anh ta gật đầu nhẹ
" Oliver, dì giúp con chuẩn bị trà và bánh cho khách nhe "
" Vâng thưa công nương " bà ấy gật đầu và đi chuẩn bị
" Không cần đâu công nương… " anh ta xua tay nói
" Sao lại không cần, anh là khách mà " Tôi che miệng cười nói.
“Nhưng mà…” anh ta khó xử
" Không sao đâu mà, đừng ngại. Cứ coi như là nhà của anh đi nhé" tôi cười duyên với anh
" Vâng "
Sau đấy thì chúng tôi không nói gì cả. Tôi ngồi đọc sách của mình, anh ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-va-nhan-vat-phan-dien-ket-hon-voi-nhau-sao-/3392535/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.