Màn đêm buông xuống, đây là thời gian mà mọi người dùng để nghỉ ngơi sau những ngày làm việc mệt mỏi. Những ánh đèn lập được thấp sáng trong dinh thự, một chút ánh sáng của nó giúp người khác biết được đây không phải căn dinh thự vắng chủ. Trong bóng tối như này, là thời gian mà những tên trộm, những cuộc giao dịch ngầm diễn ra đây là những kẻ yêu thích màn đêm. Bởi vì trong bóng tối, không ai biết họ là ai, không ai biết họ làm gì, họ như hòa mình vào bức màn đêm tối vậy. Một chút ánh sáng cũng không có, bóng tối nuốt chửng toàn bộ họ. Có lẽ, đây chính là quy luật của màn đêm, bất cứ vật thể hay con người tiếp xúc với màn đêm đều sẽ bị nó nuốt chửng lấy.
Tôi cầm theo chiếc đèn nhỏ, một thứ ánh sáng yếu ớt trong đêm nhưng lại giúp tôi thấy được đường nhìn. Tôi mang theo chiếc chìa khóa mà mình đã làm từ gã say rượu lúc sáng mà Amory giới thiệu và tiến đến thư phòng của người cha già.
Trong màn đêm không tiếng động, tiếng của chiếc cửa gỗ màu nâu sẫm như được phóng đại to ra, tôi cố rón rén mở thật nhẹ cánh cửa nhằm hạ bớt âm thanh từ nó.
Thư phòng chính là nơi làm việc ông ta, hàng loạt những giấy tờ đặt xếp chồng trên bàn. Tôi đến xem thử thì đa số là những báo cáo doanh thu kinh doanh dạo gần đây của gia tộc. Có vẻ như đi xuống hơi nhiều đấy.
Tôi tiếp tục đi một vòng xung quanh căn phòng này, đến bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-va-nhan-vat-phan-dien-ket-hon-voi-nhau-sao-/3392533/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.