Một tháng sau, Lộ Kiều và Yến Khâu nhân ngày nghỉ của quân bộ liền quay về quê của Lộ Kiều — tinh cầu Tam Quang.
Trước khi đi, mẹ Yến Khâu có vẻ muốn nói lại thôi, nhìn con trai rồi lại nhìn sang Lộ Kiều, ngập ngừng hỏi: “Hai đứa thật sự định đi ngày mai à?”
Lộ Kiều chớp mắt, ngơ ngác hỏi: “Sao vậy ạ?”
Yến Khâu liếc mẹ mình một cái, ra hiệu bằng ánh mắt.
Thấy vậy, mẹ Yến cũng không nói gì thêm — dù sao con trai bà đã thấy không có vấn đề gì.
Sau đó, hai người liền khởi hành.
Khi đến nơi, đã là giữa trưa.
Cục quản lý hành tinh Tam Quang đã được chỉnh đốn lại, toàn bộ nhân sự đều bị thay mới.
Cha Brian, sau sự việc lần trước không lâu, đã bị điều về hưu non.
Còn Brian nhỏ thì dĩ nhiên không còn cơ hội dựa hơi cha mà hoành hành nữa — nhưng vì trước đây hắn chẳng chịu học hành đàng hoàng, giờ ai cũng biết hai cha con họ đã đắc tội với Yến Khâu, nên hắn chẳng tìm nổi một công việc tử tế, giờ chỉ quanh quẩn ăn bám ở nhà.
Sáu người từng bị tổn thương cơ thể vì đột biến gen thì nay cũng đã hồi phục, nhưng chẳng ai còn dám mơ tưởng đến “bánh từ trên trời rơi xuống”, đều đã ngoan ngoãn sống bình thường.
Còn Gavin thì vẫn đang trong tù.
Sau khi về đến nhà, Lộ Kiều và Yến Khâu dọn dẹp qua loa, rồi lập tức đi thăm tù.
Ban đầu Lộ Kiều còn lo Gavin sẽ không chịu gặp mình, may thay tinh thần của ông dường như khá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-va-nguyen-soai-de-quoc-bi-dinh-chat-vao-nhau-roi/4680773/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.