6.
Sau khi kiểm chứng cô ấy 1001 lần. Cuối cùng tôi cũng tin rằng cô gái trước mặt chính là tôi của 10 năm trước.
Thảo nào trông cô ấy nhìn quen quen.
Đây là khuôn mặt mà tôi nhìn hàng ngày trong gương vào mỗi buổi sáng, chỉ có điều là trông khoẻ khoắn hơn.
"Tại sao cô lại Sở Phàm có tình nhân?"
Hừm, cô ấy vẫn chưa biết à?
Sau đó cô ấy nói rằng mình sẽ không ở lại đây lâu, nên tôi sẽ không để cô ấy gặp Sở Phàm.
Tôi không muốn cô ấy vướng vào tranh chấp hiện tại của tôi và anh ấy.
Cô ấy chỉ cần làm một vị khách, đến rồi đi một cách vui vẻ là được.
Tôi vào phòng tắm rồi lén gọi cho Sở Phàm. Chuông reng một lúc, Tạ Sương là người nghe máy.
Ồ, họ thân thiết đến mức có thể nghe điện thoại của nhau rồi à?
Kệ đi, chuyện này không còn liên quan đến tôi nữa.
Tôi nhờ Tạ Sương nói với Sở Phàm rằng hôm nay tôi có việc phải làm, để hôm khác hẳn nói chuyện.
Sau đó tôi vội vàng cúp máy, vì tôi-20-tuổi đang gõ cửa phòng tắm.
"Chị làm gì mà lâu thế?"
Gương mặt cô ấy trông có vẻ lo lắng.
"Anh ấy phải làm việc nhiều, nếu lỡ bỏ bữa rồi bị đau bao tử thì sao?"
"Khi nào Sở Phàm tan làm về nhà?"
Ngạc nhiên chưa, cô ấy nói đến tìm tôi nhưng mở miệng câu nào câu đó đều là về Sở Phàm.
"Gần đây anh ấy bận lắm, có thể sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-va-nam-toi-20-tuoi/3322921/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.